Thứ Hai, 28 tháng 3, 2016

ĐĐVU 11 / THƠ / Phạm Văn Liêm, Nhương Thị Phan Thương, Nguyễn Văn Sanh

Tháng 6 năm Giáp Ngọ (2014) Hội Thánh Truyền Giáo Cao Đài có hai đạo sự quan trọng được tổ chức trang trọng tại Đà Nẵng:
Một là lễ tốt nghiệp khóa Hạnh Đường Hưng Đức 2 (hàm thụ sáu năm từ 2008 đến 2014).
Hai là Đại Hội kỷ niệm năm mươi năm Gia Đình Thanh Niên Hưng Đạo, bây giờ gọi là Gia Đình Đạo Chúng. Đây là một tổ chức giáo dục con em nhà đạo của Hội Thánh Truyền Giáo hình thành từ mùng 1 tháng 6 Giáp Thìn (1964).
Ghi dấu hai sự kiện này, nhà thơ Chim Quyên gởi tới Văn Uyển hai bài thơ sau:
Bài thứ nhất của nhà thơ Phạm Văn Liêm, và tác giả có nhã ý trao về các hạnh sinh tốt nghiệp Hạnh Đường Hưng Đức 2, như tiếng chim gọi kết bầy.
Bài thứ hai của Nhương Thị Phan Thương, viết năm 1964, để – thể theo ước mong của Chim Quyên – sẽ vang đi dội lại tình Đạo, tình Đoàn của một thời đã qua và hiện tại, đồng thời cũng để tìm vân mồng một người hẳn đã lão lai nhưng bất tri hà phương hà xứ.

NỐI TAY CHÈO
Trao về hạnh sinh tốt nghiệp Hạnh Đường Hưng Đức 2
Rồi cũng đến ngày hạt lúa trĩu vàng
Nắng tháng sáu đang reo ca mùa gặt
Huynh đệ hòa nhau bàn tay siết chặt
Mắt lung linh hoa nắng nở trên đầu
Dòng sông đời con nước chảy về đâu
Đây bước đạo đang cùng chung một nhịp
Anh chị em ơi! Thong dong nối tiếp
Đường xa xăm sương trắng nhuộm hành trang
Hoa Trung Hưng thắm sắc rực hai hàng
Hàng thế đạo, hàng ngát hương thiên đạo
Giữa nhân gian trao nhau tình thiện hảo
Cho cuộc đời men ấm dậy yêu thương
Tìm chốn quê xưa trong cõi vô thường
Thôi níu mộng, buông tay rời giả tạm
Dòng nước tử sinh xuôi về biển thẳm
Sóng bồng bềnh thuyền tận độ đưa duyên
Réo gọi nhau cùng bước lên thuyền
Chặt tay chống, tay chèo qua biển khổ.
Chim Quyên PHẠM VĂN LIÊM       
*

VÀO MÙA ĐẠI HỘI
Riêng tặng thanh niên Hưng Đạo Đoàn
dự mùa Đại Hội tại Trung Hưng Bửu Tòa (Đà Nẵng) năm 1964.
Tôi đi vào mùa Đại Hội
Những bàn tay bé bỏng bíu vào nhau
Nắng tháng sáu không ngăn dòng tư tưởng
Chúng tôi về xóa sạch vết thương đau
Tôi đi vào mùa Đại Hội
Tuổi hoa niên lòng sáng tợ trăng rằm
Dừng chân lại hòa cuộc đời tập thể
Nô nức tiếng cười, hàng vạn hàng trăm
Chúng tôi về trại hè phơi dưới nắng
Nắng mùa chan chát ánh hào quang
Niềm thân ái từ thân gầy thai nghén
Để rồi dòng lưu luyến khó gì ngăn
Tôi, anh: cùng chung một Mẹ
Một đấng Cha hiền có vạn quyền năng
Chừ nghìn đứa con yêu về kể lể
Mẩu tâm tình sáng rỡ ánh hoa đăng
Tôi góp bàn tay, anh góp sức
Dòng đời đang xoáy xuống chiều sâu
Ta hốt từng bụm hào quang sáng rực
Lấp cho đầy, cho ngăn chặt thương đau
Ngày xưa tôi ôm bài ca nhỏ
Một năm bốn mùa, trái đất phân chia
Đời sống giật mùa xuân làm nấm mộ
Hiện tại đâu rồi tiếng nhạc thiên thai
Rồi Thượng Đế hiện xuống trần gian phán dạy
Ngời tình thương và ánh sáng ngày mai
Hồn thôi quạnh, miệng tôi cười mãn nguyện
Đây, con đường vào cuộc sống thiên thai
Hôm nay
Tôi
Anh
Cùng về dự hội
Muôn vạn niềm tin muôn vạn nụ cười
Dưới bóng Cha lành chúng mình không chờ đợi
Thương cảm ôm nhau nói chẳng nên lời
Từ xa, từ xa… cuộc trường chinh liên tiếp
Từng chặng nghỉ dài để đến nơi đây
Chừ chúng ta cùng ôm niềm quyến luyến
Tình đại đồng đâu có phải vài giây
Nắng tháng sáu không ngăn dòng tư tưởng
Cùng một nhà tình cảm khó gì lơi
Trở về đây dù ở xa vạn hướng
Bước chân vào mùa Đại Hội anh ơi…
NHƯƠNG THỊ PHAN THƯƠNG
Thánh thất Từ Quang 1964
*

\KHÚC MÙA
Đá choàng rêu luyện tâm châu
Ghềnh leo thác đứng niệm câu vô thường
Mây chờ nắng dát văn chương
Tà huy khoác áo mù sương lạnh chiều
Gió mài đá trổ phù điêu
Chim muông nhả hạt tình yêu cúng dường
Chân trời gợi mở vô cương
Đầu cây chót lá, giọt sương trố nhìn
Con đường mỏi dấu chân in
Hành trang rỗng ruột tượng hình hư không
Suối xanh uyển chuyển theo dòng
Phù sa ở lại, giọt trong xuôi về
Đường xưa hoa dại rủ rê
Bướm ong mắc phải bùa mê la đà
Vườn cà tím hết trái hoa
Rau lang trổ nhánh bò qua mê đồ
Đỡ chiều trên nhánh tay khô
Nhành cây lá chớm niềm cô quạnh về
Lại mùa thu nữa sang quê
Thông vàng rụng phấn bờ đê cỏ già
Đồng quê mẹ tưới lệ nhòa
Gieo mầm thiện nguyện cho mùa trổ bông.
NGUYỄN VĂN SANH

Trích Sống Đạo tập Hạ, 2014, tr. 127.