Ta muốn về thôi! muốn về
thôi!
Tình đời nghĩa đạo nếm
qua rồi
Gẫm ra âu cũng trò hư
huyễn
Tất cả như sông mãi lở
bồi.
Ta muốn về riêng với
trang kinh
Suy tìm chân lý học cho
mình
Từng lời thánh huấn từng
con chữ
Từng mỗi câu thi trọn lý
tình.
Hãy trở về thôi! Với
chính ta
Lánh màu dâu biển cõi
trần sa
Dâu xanh biển bạc vờn
chưa mỏi
Mải miết đạo đời chẳng
lối ra.
Muốn về thôi! Về với ta
thôi…
CHIM QUYÊN
Bà Rịa, sáng 16-3-2014
VỀ SAO ĐƯỢC!
Về sao được mà về hở bác?
Dẫu cho rằng lòng nát mấy
phen
Thở than cho vợi cơn
phiền
Thân làm hướng đạo truân
chiên phải đành.
Đành cam phận đầu lươn
lấm đất
Giữa cõi người thật ít
giả nhiều
Giả đời giả đạo càng siêu
Phong ba mạt pháp cũng
liều lần ni.
Lần ni liều chắc chi đã
hết...
Chẳng hết thì liều riết, biết
sao?!
Xưa nay mấy kẻ anh hào
Ruột gan ai cũng héo xào
niềm riêng.
Há đâu chỉ có Chim Quyên...
NGÔ BÁI THIÊN
Nhiêu
Lộc, chiều 16-3-2014
NHẮN BẠN CHIM QUYÊN
Đôi dòng nhắn
bạn Chim Quyên
Nhãn lồng còn
đó, chim chuyền về đâu?
Anh muốn về
đâu, muốn đến đâu
Tình đời
nghĩa đạo bỏ đi sao?
Đã đành vạn
pháp đều hư huyễn
Mượn giả làm
chơn ấy mới cao.
Lúc nào anh
chẳng ở bên kinh
Mà nói muốn
tu học một mình
Chân lý đâu
nằm trong sách vở
Xem chừng
bàng bạc cõi nhân sinh.
Hãy tiến lên
đi với đạo đồng
Tránh đâu cho
khỏi bước cùng thông
Lối ra là lối
vì sanh chúng
Đèn Thánh Tử
soi, sáng tấm lòng.
Hỏi anh: Ta
thật là ai?
Bao năm lưu
lạc nên nay mới về?
HUYỀN CHƠN
Ngõ
Linh Quang, tối 16-3-2014