Khoảnh sân bỗng tươi màu nắng
Hoa chọn giờ nở thật hay
Bao nhiêu tinh nguyên trời đất
Thu về một sắc ban mai.
NGUYỄN QUỐC HUÂN
KHÚC RU TUỔI NĂM MƯƠI
Nắng ơi, xin hãy dịu dàng
Bởi tôi mỏng mảnh như màn sương bay
Đi qua ngày rộng tháng dài
Năm mươi tuổi thấy dở hay cũng mình
Tri tâm cùng với tri thiên
Câu thơ cùng với gạo tiền sóng đôi
Một vừa hai phải thì thôi
Bàn tay mệt mỏi giữa đời buông ra
Cái thương cái giận cho qua
Cái còn ở lại: Ta và lặng thinh
Ầu ơ, khúc hát ru mình
Buồn vui hóa giải cho thành trẻ thơ
Ngủ ngoan đi nhé, ầu ơ
Hoàng hôn xuống để đón chờ bình minh
Hai màu sợi
tóc lung linh
Ngủ ngoan cho
trắng viễn trình nhân gian
Gió ơi, xin
hãy khẽ khàng
Bởi tôi dễ vỡ
như làn sương mai.
NGUYỄN
QUỐC HUÂN
BUỔI
EM VỀ
Có loài cỏ
nép góc quê
Hắt
hiu đợi buổi em về trổ bông
Hương e ấp giấu vào trong
Bước trăng nhè nhẹ rối lòng mùa xanh.
Có chiếc lá chẳng rời cành
Giữ hoài sắc nhớ để dành sang thu
Buổi em về còn lời ru
Ầu ơ quê mẹ vi vu gió đồng.
Có dòng sông thức cạn dòng
Đêm mơ chớp bể ngày mong mưa nguồn
Về thôi em! Giong cánh buồm
Cùng quê thổi tắt nến buồn ngày qua.
VÕ VĂN PHO
Đại Đạo Văn Uyển trân
trọng giới thiệu quý đạo hữu
blog UNDERSTANDING CAODAISM gồm các bài
tiếng Anh của
HUỆ KHẢI viết về đạo Cao Đài tại địa chỉ:
|