người có bao giờ
để ý lá không
chiều tan trường
nghiêng nghiêng tay vẫy
theo người về
có bước chân lá đấy
gió dậy reo thủ thỉ ru
tình.
người có bao giờ
để ý mỗi bình minh
sau đêm dài
lá ngóng chờ đỏ mắt
rồi ngày trôi
vội vàng xa lăng lắc
lá vu vơ
khe khẽ hát riêng mình.
người có bao giờ
thấy lá non xinh
biêng biếc vì xuân
hay vì ai chẳng biết
mà nhịp tim
cứ nồng nàn da diết
vin lá thương
nhơ nhớ mãi giăng cành.
VÕ VĂN PHO
CHÂN QUÊ
quàng đêm
gọi giấc mơ đồng.
đường cày ký ức
cay nồng khói un.
rạ rơm
từ buổi
xa nguồn.
ngún âm ỉ mãi
vệt bùn chân quê.
VÕ VĂN PHO
BUỔI ĐẾN TRƯỜNG
Buổi đến trường em có thấy gì không
Đóa tình nở tán bàng mơ mây trắng
Vạt cỏ mượt hồn nhiên vờn trong nắng
Mùa thu xanh về đậu tự bao giờ.
Trang sách hồng ngan ngát mọng ước mơ
Lòng giấy trắng ai bảo nhìn không thích
Đôi mi chớp nhịp chân đùa tinh nghịch
Bờ vai ngoan đan mười ngón thiên thần.
Rộn ràng chi mà buổi sáng bâng khuâng
Sân trường mộng hay hồn ta mới lạ
Em đến lớp có nghe sau vòm lá
Giọng chim
gì đồng vọng hót mê say.
VÕ VĂN PHO
Thánh thất Trung Minh
Hội Thánh Truyền Giáo Cao Đài
ĐÈN VÀ TRĂNG
Phố đêm rực ánh đèn
Trên cao
Trăng lẻ loi
Đèn soi
Và trăng soi.
ĐỖ THỊ KẾT
Thánh thất Linh Bửu, Quảng Nam
Hội Thánh Truyền Giáo Cao Đài