Và
lá biết đến một ngày nào đó
Khẽ
khàng rơi rời khỏi cành này
Lặng
lẽ như một làn hơi thở
Trả
lại mặt trời sắc thắm đã vay
Trả
lại đất mềm nguồn nhựa sống
Thân
xác thong dong trong cát bụi vô thường
Cứ
như thể lá chưa từng hiện diện
Dẫu
đầu cành đậu chút hơi sương
Xin
để lại khoảng trời mây trắng
Ngàn
năm trôi trên bước viễn trình
Và
như thế lá vẫn còn đâu đó
Hóa
thân vào chồi nõn lại lên xanh.
NGUYỄN QUỐC HUÂN
Thánh thất Trung Nam (Hội Thánh
Truyền Giáo Cao Đài)
TRÊN BÃI BIỂN NINH CHỮ
Một mình lặng lẽ ngắm mây trời
Thương sóng bạc đầu chuyện biển khơi
Chợt thấy phận mình đầu cũng bạc
Thời gian rắc muối, đời rắc vôi.
TRẦN DÃ SƠN
Thánh thất Trung Phước An (Hội Thánh Truyền Giáo Cao Đài)
Thánh thất Trung Phước An (Hội Thánh Truyền Giáo Cao Đài)