Thánh Tịnh Kim Thành Long
Tý thời, 18-02 Quý Sửu (22-3-1973)
VÂN HƯƠNG THÁNH MẪU
Chào chư Thiên mạng,[1] chư Thiên phong chức
sắc. Chị mừng các em. Giờ nay Chị vâng lịnh Đức Từ Tôn Kim Mẫu đến báo đàn. Các
em thành tâm nghinh tiếp. Chị xin giã từ xuất ngoại hộ đàn tiếp giá. Thăng.
MẸ LINH HỒN CÁC
CON NAM
NỮ
Mẹ mừng các con lớn nhỏ.
THI
Bởi tình Vô Cực hóa quần
sanh
Nơi Đức Từ Tôn đã mặc
hành [2]
Rời chốn Diêu
Trì vào thế hạ [3]
Dạy con Kim
Mẫu giáng đêm thanh.
Các con
yêu dấu của Mẹ!
Hôm nay
nhân ngày lễ khánh thành thánh tịnh Kim Thành Long [4] mà cũng
là ngày hòa quang thánh đức chuyển hóa đại đồng,[5] các con từ các phương xa quy tụ về đây để chung tâm
nguyện cầu cho thế giới hòa bình, quốc gia thạnh trị.[6]
Mẹ đến
trần gian giờ này để an ủi, dạy dỗ và ban ơn các con để các
con vui lòng xóa tan những nỗi cực khổ nhọc nhằn trong mấy ngày đại hội.
Mẹ miễn lễ.
Cho phép các con đồng an tọa để nghe lời Mẹ dạy.
Các con
ôi!
THI
Con nhớ
chăng con chốn Thượng Đình [7]
Mỗi con mang lấy mảnh hồn linh
Vào đời tu học bồi âm chất [8]
Hành đạo
độ đời giúp chúng sinh.
THI
Nhưng lúc
vào đời mang nhục thân [9]
Sớm trưa
vùi lấp bụi phong trần
Quên cội quên nguồn chốn cõi
nhân.[11]
THI
Vào
đời có đứa được giàu sang
Vật
chất thừa dư chốn bạc vàng
Có
đứa nghèo hèn cơm với áo
Bốn
mùa thiếu mặc với cơm ăn.
THI
Quanh
năm suốt tháng bận giàu nghèo
Mãi
mãi quay cuồng cứ chạy theo
Còn
có giờ đâu tu luyện tánh
Gia
đình túng hụt cháu con đeo.
THI
Rồi
kiếp của con có mấy hồi
Sống
dai giỏi lắm chín mươi thôi
Tuy
nhiên có đứa đôi ba chục
Năm
bảy tuổi thơ cũng một đời.[12]
THI
Con biết chăng con cảnh giả này
Giàu nghèo xấu tốt dở cùng hay
Khôn ngoan dại dột cùng ngu dốt
Tắt thở của tiền cũng phủi tay.
THI
Con hỡi đem theo được những gì?
Có chăng những tiếng thị cùng
phi [13]
Hai điều
tội phước do con tạo
Hoặc đến
Thiên Cung hoặc ngục Tỳ.[14]
THI
Mẹ
hỏi, con ơi có giựt mình
Trên
đời thử hỏi cái chi vinh
Điều
nào ô nhục trong trần thế?
Ngoan
ngoãn lo tu để giữ mình.
Các con
ơi! Các con rất hữu duyên hữu phúc hạnh ngộ Tam Kỳ Phổ Độ, gần gũi Phật Tiên
hằng dạy dỗ cho các con biết điều ác để tránh, việc thiện để làm, điều hư nên
sửa, lẽ nên tiếp tục tiến hành, thoát ra khỏi vòng tội lỗi tối tăm, đến nơi đạo
đức xán lạn; trước để tu tâm dưỡng tánh, trở nên người trọn tốt trọn lành, chí
thiện chí nhân; sau nữa là làm gương sáng hầu dìu dắt, độ dẫn những bạn chung
quanh trở về con đường đạo đức.
Từ xưa,
đạo đức chỉ để dành cho hàng nam giới. Đó là vào những thời kỳ phong kiến nê
chấp [15] giới này được trọng, giới khác bị khinh.
Đến Tam
Kỳ Phổ Độ là thời kỳ đại ân xá, Chí Tôn Thượng Phụ cùng chư Phật Tiên dụng
huyền cơ diệu bút mở Đạo tại đất nước nhỏ bé này, các con trong hàng nữ giới nhờ
hồng ân ấy đã được nâng lần hồi lên ngang hàng nam giới để các con không còn
mặc cảm giới trọng giới khinh.
Đó, các
con có thấy chăng? Các con vẫn duyên hạnh hầu Mẹ cùng các Đấng thiêng liêng
trước chánh điện như các anh con trong hàng nam giới.
Khi các
con hiểu được Đạo rồi các con sẽ thấy luật chí công của Tạo Hóa trong luật âm
dương. Các con dầu giàu dầu nghèo, dầu khôn dầu dại, dầu thông minh xuất chúng,
dầu dốt nát dại khờ, dầu hàng Thiên phong chức sắc, dầu ở giới tín hữu nhơn
sanh, nhưng trước mắt Chí Tôn Thượng Đế, trước chư Phật Tiên, các con mỗi mỗi
đều mang một điểm linh quang như nhau. Sự ban ơn đãi ngộ ngang nhau. Không giới
nào được trọng, chẳng giới nào bị khinh; nhưng sự trọng với khinh ấy, nếu có,
là tự các con làm cho mình được trọng hoặc bị khinh trước nhơn sanh mà thôi.
Với đức
háo sanh, với lòng từ ái vô biên, Chí Tôn Thượng Đế vẫn luôn luôn cứu rỗi, chan
rưới tình thương cho mọi giới.
Các con
nữ phái yêu dấu của Mẹ ơi! Các con đừng bao giờ có mặc cảm rằng chỉ có các anh
chị lớn ở cấp bực Thiên phong chức sắc mới được Thầy Mẹ cùng chư Phật Tiên hộ
trì dẫn dắt, dạy dỗ ban ơn; còn các con là nữ phái, là hạng tín đồ nhỏ thấp, là
hạng tay sai gia công, làm việc mà không được hưởng ân đức
từ huệ bố ban.
Không
phải vậy đâu các con. Các con đừng lo ngại không có địa vị trong đạo; chỉ sợ e
các con thiếu tài, thiếu đức, thiếu hạnh đạo để được nhơn sanh đề cử giao phó
vào hàng Thiên sắc mà thôi!
Các con
cũng đừng sợ e Thầy Mẹ không ban ơn cho các con. Đừng sợ e chư Phật Tiên không
hộ trì dẫn dắt các con. Chỉ sợ e các con không được hạnh tu, không được công
quả phước đức để xứng đáng được ban ơn phù trợ dắt dìu dạy dỗ mà thôi.
Các con
đã là người có đạo phải ráng lo học hỏi, tu tiến cho kịp với hàng chúng bạn đạo
đức chơn tu. Các con cũng là nhơn sanh như những nhơn sanh ngoài cửa tôn giáo.
Các con có được hơn nhơn sanh
ngoài cửa tôn giáo là do hạnh đức, tác phong, ngôn ngữ nhân từ phúc hậu
của các con có được trọn vẹn mới nên. Bằng ngược lại thì các con cũng như ai,
không hơn gì nhơn sanh ngoài cửa đạo.
Đã là
tín hữu Cao Đài, các con phải tập nói, tập làm, tập tác phong đạo hạnh phi
thường. Hãy chừa thói tầm thường như giới chưa biết đạo. Thói tầm thường
là chi hỡi các con?
Con, H.
Nh., có thể đại diện cho
chị em con giải thích một số vấn đề thế nào gọi là tầm thường, thế nào gọi là
phi thường cho Mẹ nghe thử, con! Mẹ ngưng điển giây phút để chờ con nói lớn lên
cho chị em con cùng nghe.
[H.
Nh. bạch.]
Cười...
Tội nghiệp cho con của Mẹ thì thôi! Vậy con an tọa.
Hỡi các con nữ phái! Có con nào trả lời
được câu hỏi ấy chăng? Cứ bạo dạn nói lên đi con.
[Một nữ môn sanh bạch.]
Mẹ cho phép con an tọa, định tâm nghe Mẹ dạy.
Các con ơi! Chỉ có một câu hỏi đó mà các
con không trả lời được. Nếu là hàng nam giới, các anh con, thì không khó chi về
sự giải đáp.
Mẹ muốn trắc nghiệm các con để xem sự tu
học của các con trong mấy mươi năm trường đã tiến đến mức nào về phương diện
hiểu đạo cũng như về phương diện dạn dĩ nói chuyện trước đám đông.
Các con ơi! Trong mỗi con hàng ngày đều có
những cái tầm thường và những cái phi thường; nhưng con làm mà con không hay
biết.
Đây Mẹ đơn cử vào một
số vấn đề để các con hiểu biết.
THI BÀI
Người thế tục vì ham danh lợi
Miếng đỉnh chung đào xới hằng ngày
Mặc tình chết sống mặc ai
Miễn cho kho vựa đủ đầy kim ngân.[16]
Đó
là thói tầm thường nhân thế
Miễn
lợi danh chẳng kể nghĩa nhân
Còn con, con biết tu thân
Dồi tâm
luyện tánh tinh thần thanh cao.
Hiểu ngọn nguồn cội gốc giống
nòi
Thương nhau như thể chơn tay
Kẻ thế sự muốn sao ngon miệng
Với béo mồm gây chuyện sát sanh
Còn con đạm bạc dưa hành
Tương rau qua buổi đạo lành dồi trau.
Thương súc vật, đồng bào ruột
thịt
Không nỡ lòng giết chết thú cầm
Đó là con được chữ tâm
Chữ tâm bác ái ham làm việc
nhân.
Kẻ thế tục vinh
thân cao trọng
Đủ mưu mô lật lọng đảo lừa
Còn con khuya sớm chiều trưa
Chơn thành giữ dạ rước đưa
người đời.
Vào cửa Đạo dùng lời đạo lý
Con làm gương chánh kỷ hóa nhơn
[19]
Hằng ngày
kiếm việc làm ơn
Mặc ai
tranh chấp thua hơn giựt giành.
Kẻ thế tục
bươi hành nói tỏi
Nhọn hai
đầu xoi bói tha nhơn [20]
Làm cho kẻ
khác oán hờn,
Hại nhau
chết sống thỏa cơn sân cuồng.[21]
Còn
con biết vai tuồng người đạo
Lựa
lời lành khuyên bảo gián can
Làm
cho thuận thảo đôi đàng
Gây
tình hòa ái xóm làng thôn lân.
Kẻ
thế sự khi sân giận dữ
Nói
hoặc làm đủ thứ không chừa
Hoặc
vào pháp luật kiện thưa
Hoặc
dùng võ lực có thừa hại nhau.
Còn
con biết giữ câu nhẫn nhục
Chế
ngự lòng những lúc nóng sân
Lời
hiền lẽ phải phân trần
Đổi
màu thù nghịch làm thân bạn hiền.
Kẻ
thế tục hay ghiền đủ thứ
Nếp
đọa sa trong tứ đổ tường [22]
Túng cùng
làm chuyện bất lương
Để hầu
thỏa mãn tầm thường đọa sa.[23]
Còn
con biết suy xa xét chậm
Biết
giữ gìn Giới Cấm, Điều Quy [24]
Gìn lòng
chẳng phạm điều chi
Cho nên
hạnh đạo nam nhi nữ hiền.
Kẻ thế sự
mê tiền quý bạc
Dám làm
điều tội ác bất lương
Đó là
những thói tầm thường
Không ra
máy chém, khám đường cũng vô.
Kẻ thế tục
ma cô, chứa bạc
Làm những
điều tội ác mưu sanh [25]
Còn
con lo việc tu hành
Không
gây nghiệp xấu, nghề lành sanh nhai.
Kẻ
khác nữa Phật đài nương bóng
Tứ thời nghe chuông trống rình
rang
Nhưng về tiền bạc tính toan
Phân minh sổ sách không an chút
nào.
Con biết sợ Trời cao có mắt
Lại ngán người khuất mặt chép
ghi
Một đồng một chục chi chi
Phân minh sổ sách chẳng ly mảy
hào.[26]
Đó
điển hình mấy câu thí dụ
Để
cho con ghi chú học bươn [27]
Những gì
là cái tầm thường
Những gì
là cái phi thường vân vân...
Con còn
mang xác thân thế tục
Con còn sanh trong lúc tuổi đời
Vì cơm áo phải đua bơi
Sớm
trưa tần tảo cho đời ấm no.
Nhưng
mưu sinh đừng cho bạc ác
Sống
một đời tiền bạc hiền lương
Mồ
hôi một nắng hai sương
Đừng cao vọng so đo kẻ khác
Làm cho nhiều tiền bạc phô
trương
Rồi gây hành động bất lương
Rồi gây nghiệp xấu trên đường
tiến thân.
Người tu học thà cần cù khổ
Hơn giàu
sang lố nhố lăng nhăng
Cũng thời tìm kiếm miếng ăn
Dữ lành hai nẻo khá toan lọc
lừa.
Thương các con đạo chưa thâm
thúy [29]
Tuy nhập
môn tính kỹ nhiều niên
Thất chùa
năm tháng tuy siêng
Hằng ngày
lui tới bạc tiền của công.
Nhưng đạo lý
chưa thông chưa hiểu
Đọc thì
nhiều tri thiểu phần đông [30]
Tưởng rằng
khi đã nhập môn
Quỳ cúng lạy
tứ thời thường nhật
Siêng tới
lui thánh thất, thánh đường
Góp phần
công quả thường thường
Chuối rau,
lúa gạo, chao tương cho nhiều.
Rồi mãn
kiếp được siêu thoát thật
Sẽ lên
ngôi Tiên Phật tòa sen
Muôn đời
hậu thế ngợi khen
Ngày lành
tháng tốt đua chen cúng dường.
Sự tu hành
đã có hai đường
Hoặc là tu
phước hưởng dương [33]
Hoặc là tu
huệ thoát đường tử sanh.[34]
Hễ
con được công lành quả tốt
Vung của tiền đóng góp
việc chung
Làm
nhân làm phước khắp cùng
Thi ân bố đức trong vòng thế
gian.
Đến khi thác thân an hồn lạc [35]
Rồi đầu
thai kiếp khác lại trần
Hưởng điều
con đã tạo nhân
Làm doan
làm phước tại trần xưa kia.[36]
Con
sẽ được hưởng bề phú quý
Hoặc
công danh địa vị trong đời
Cũng còn trong kiếp luân hồi
Lộn lên lộn xuống kiếp người
giàu sang.[37]
May
mà được nhớ căn nhớ kiếp
Lo
tu hành liên tiếp thêm hơn
Trau dồi nấu thuốc luyện đơn
Công
phu thiền định kim đơn tạo thành.
Thì
sẽ được siêu sanh cõi thượng
Khỏi
đầu thai mang vướng luân hồi
Đó
là tu huệ con ơi
Định
tâm đừng ngủ, nghe lời Mẹ khuyên.[38]
Kỳ
Đại Hội tiếp liên mấy bữa
Mẹ
thấy con nhiều đứa mỏi mê
Nằm
nghiêng nằm ngửa vỉa hè
Ngoài
sân ngoài ruộng, không nghe Mẹ hiền.
Tỉnh
giấc đi trần duyên con trẻ
Định
tâm hồn nghe Mẹ phân đây
Thương
con cực khổ mấy ngày
Đứa
công đứa của chung tay giúp vùa.[39]
Tạo
bộ mặt thất chùa, thánh tịnh
Trang
trí toàn đặc tính tôn nghiêm
Đó
nhờ khối óc trái tim
Không
lẽ dụng cơm chay thánh tịnh [41]
Cúng
hành hương rồi tính trở về
Tâm
mê rồi cũng huờn mê [42]
Những dòng
đạo lý được nghe những gì?
Hỡi các
con, tỉnh đi nghe trẻ
Để
hiểu điều tu huệ tu đơn [43]
Đạo là tìm
hiểu lý chơn
Ngọn nguồn
cội rễ thiệt hơn chánh tà.
Tu phải
học hiểu qua giáo lý
Giáo lý là
kim chỉ hướng Nam
Cho con
nhập thánh siêu phàm
Khỏi vòng
luân chuyển con tằm nhộng tơ.
Học cho
hiểu bến bờ mê giác
Học cho
thông thiện ác đọa siêu
Học nhiều con sẽ hiểu nhiều
Hiểu hành
càng kỹ càng siêu thoát về.
Hỡi các con trần mê tục lụy
Nào phải
đâu bền bỉ ngàn thu [44]
Thế nên
con phải ráng tu
Tìm đường
giải thoát ngục tù thế gian.
Tội nghiệp con trong hàng nữ
phái
Nghe việc chùa hăng hái đi liền
Lăn vào nhà bếp rất siêng
Lãnh phần vo nấu, xào chiên
suốt ngày.
Buổi thuyết đạo thiệt hay biết
mấy
Không hở tay nghe lấy gìn lòng [45]
Rằng mình
mắc bận nhiều công
Lo
cho đầy đủ các ông no lòng.
Nhứt
định chẳng mở lòng giác ngộ
Để
nghe lời dạy dỗ đàn anh
Đến
khi xong lễ khánh thành
Trở
về gia nội phải đành tay không.[46]
Có ai hỏi nội trong cuộc lễ
Có gì hay giùm kể cho nghe
Ngẩn
ngơ ấm ớ ấp e
Thương
cho con trẻ nặng bề nghiệp duyên.
Thân
nữ nhi vất vả suốt ngày
Tề gia nội trợ trong ngoài
Nước cơm, may vá, cấy cày, chăn
nuôi.
Quá bận rộn suốt ngày bận rộn
Hỡi con ôi, khiêm tốn nghe con
Tu
sao méo sửa ra tròn
Cẩn
ngôn cẩn hạnh là con dịu hiền.
Siêng
giúp việc chùa chiền tịnh thất
Giữ
một lòng ngay thật mà tu
Mặc
dầu dốt nát dại ngu
Chơn
tâm sáng tợ trăng thu bởi hiền.
Còn những con may duyên tiền
kiếp
Bởi biết tu tạo nghiệp duyên
lành
Kiếp này con được tái sanh
Hưởng điều phú quý vị danh
trong đời.
Thì phải ráng đua bơi tu tiếp
Ngày tháng năm tạo nghiệp lành
hơn
Tham thiền nhập định luyện đơn
Giúp chị em nghèo nàn thiếu
thốn
Nương níu nhau chỉnh đốn phàm
tâm
Công phu, công quả ham làm
Tình em chị phải thương dìu dắt
Đừng trọng khinh hục hặc với nhau
Rồi sanh đổi sắc phai màu
Chị em gặp mặt nỡ
nào chẳng vui.
Hỡi các trẻ sống đời giả tạm
Ráng lo tu giải đám mây mù
Con
ơi, ngày tháng ráng tu
Kiếp
người sống chết bao chừ hẹn ai.[50]
Đừng
nghĩ rằng tôi nay còn khổ
Phải
ráng lo tu bổ gia đình
Đủ
đầy phu ấm tử vinh [51]
Bấy giờ sẽ
tính tu hành không sao.
Tội nghiệp
con biết bao khờ dại
Kìa vô
thường đâu lại hẹn ai [52]
Đầu hôm
hoặc buổi sáng mai
Tháng này
ngày khác mấy ai biết tường.
Khi tử
thần vô thường đến dắt
Hẹn được
chăng tôi mắc việc này
Sang năm
ông trở lại đây
Rảnh rang
tôi sẽ nương tay ông liền?
Hay là con
nhào nghiêng ngã ngửa
Dứt hơi
liền giữa bữa cơm ngon
Để cùng
thần tử dời chơn [53]
Về nơi
cảnh giới giả chơn biết nào.
Hỡi
con trẻ lo âu vun quén
Kíp
lo tu đừng hẹn nay mai
Đạo
đời cùng gánh hai vai
Dầu
cho có thác ngày mai đi về.[54]
Có
vốn liếng dựa kề bên cạnh
Do
lòng con tu chánh tu chơn
Chớ đừng so thiệt tính hơn
Mẹ ký bút ngòi son mấy đoạn
Nữ phái ơi, con ráng học nghe
Rằng tôi tại bị mọi bề khó tu.
Con ôi! Tỉnh giấc mây mù
Sớm tu thoát khỏi ngục tù trần
lao [57]
Diêu Trì
Kim Mẫu lời trao.
Sau cùng,
Mẹ ban ơn các con từ lớn đến nhỏ, từ trong đến ngoài. Mẹ ban ơn chung cho các
con đại diện các nơi về dự lễ. Mẹ ban ơn cho các con phái đoàn Cơ Quan Phổ
Thông Giáo Lý lưỡng đài đã tuân hành sắc lịnh đến đây chu toàn nhiệm vụ.[58]
NGÂM
Đêm
nay cũng đã khuya rồi
Để
con còn có nghỉ ngơi dưỡng thần
Mấy
lời Mẹ đã tỏ phân
Ra
đàn bình lại lời chân lý này [59]
Kêu con mấy đứa ngủ say [60]
Cùng nhau
tỉnh giấc vào ngay hậu trường
Lóng nghe
đầy đủ tỏ tường
Diêu Trì
Mẹ bố tình thương đủ đầy
Ban ơn chung cả đàn nay
Thế gian tu học, Diêu Đài Mẹ
lui.
Thăng.
SUY NIỆM. Thánh giáo của Đức Mẹ
cho thấy một hiện trạng phổ biến trong các họ đạo Cao Đài xưa nay.
Có thánh thất, thánh tịnh vào các dịp lễ rất
bận bịu đãi đằng, ăn uống nhưng thiếu thốn phần thuyết minh giáo lý.
Trái lại, nhiều thánh thất, thánh tịnh tuy có
tổ chức thuyết minh giáo lý, nhưng phần đông nữ tín đồ phải bận bịu bếp núc,
đãi đằng. Lễ càng đông khách thì phái nữ càng thêm vất vả, không thể rảnh tay
để có thể vào hội trường nghe thuyết đạo, học hỏi giáo lý nâng cao trình độ.
Theo lời Đức Mẹ dạy trong thánh giáo trên
đây, để tránh thiệt thòi cho phái nữ, các họ đạo nên đặt trọng tâm vào việc học
hỏi giáo lý hơn là tổ chức đãi tiệc linh đình, làm tốn hao nhiều thời gian, sức
khỏe, tiền bạc. Nên dành sức khỏe và thời gian cho
việc chánh yếu là tu học. Nên tiết kiệm tiền bạc để làm từ thiện…
Do đó, cần nên giản dị trong việc đãi ăn;
sắp đặt sao cho hợp lý, để sắp đến giờ thuyết đạo, tất cả nữ tín hữu đều có thể
ngưng hết mọi việc bếp núc, cùng tập trung vào hội trường nghe giảng đạo. Đó là
làm đúng lời Đức Mẹ dạy.
VĂN UYỂN
[8] Âm chất 陰騭: Âm công 陰功, âm đức 陰德. Việc lành, việc thiện không phô trương, tuy che giấu người đời nhưng Trời
Phật, Thánh Thần đều biết (hidden good deeds).
Chúa Giêsu dạy làm âm chất như sau: Khi
làm việc lành phúc đức, anh em phải coi chừng, chớ có phô trương cho thiên hạ
thấy. Bằng không, anh em sẽ chẳng được Cha của anh em, Ðấng ngự trên trời, ban
thưởng. (Matthêu 6:1); Còn anh, khi bố thí, đừng cho tay trái biết việc
tay phải làm, để việc anh bố thí được kín đáo. Và Cha của anh, Ðấng thấu
suốt những gì kín đáo, sẽ trả công cho anh. (Matthêu 6:3-4)
[10] Đỉnh chung 鼎鐘: Đỉnh là cái vạc để nấu ăn, chung
là chuông. Ngày xưa nhà giàu lớn có rất đông người, nấu cơm bằng vạc; tới giờ
ăn phải đánh chuông để tập hợp mọi người. Do đó, đỉnh chung có nghĩa: Gia đình quyền thế, giàu có, đông người (wealthy
and powerful family); Cuộc sống
sang giàu, xa hoa (luxurious life).
[33] Tu
phước hưởng dương: Tu hành bằng cách làm phước thiện để hưởng quả báo lành
trong kiếp này và kiếp sau luân hồi trở lại để hưởng tiếp quả báo lành ấy. Cách
tu này rất nguy hiểm, vì kiếp sau trở lại được hưởng sang giàu, phú quý thì rất
có thể lại quên hết đạo lý, lợi dụng cảnh sang giàu, phú quý làm điều tội lỗi;
rốt cuộc phải chịu quả báo xấu. Đạo Đức Kinh (chương 58) bảo đó là cái tai họa ẩn nấp trong cái phước: Phúc
hề, họa chi sở phục. (Phước là chỗ nấp của họa.)