TIẾP ĐIỂN
THI
Phướn thần dẫn dắt khách chơn linh
Thoát khỏi trầm luân [1] chốn ngục hình
Cứu thế độ đời trong buổi chót
Công đầy quả đủ lại Thiên Đình.
BÁ PHƯỚC TÔN THẦN
Bổn Thần chào chư Thiên mạng. Chào
liệt vị đẳng đẳng. Bổn Thần thừa sắc lịnh Tam Giáo Tòa đưa chơn linh Phan Văn
Thanh từ cung Thái Ất lâm đàn [2] để hàn huyên [3] cùng đạo hữu. Vậy liệt vị tiếp điển, Bổn Thần lui gót hộ đàn. Xin kiếu. Thăng.
TIẾP ĐIỂN
THI
Mười mấy năm trường cách biệt nhau
Âm dương đôi ngả biết phương nào
Giờ đây đắc lịnh về quê cũ
Mừng hết tam ban một tiếng chào.
HIỂN THẾ ĐẠO NHƠN PHAN VĂN THANH
Mời chư Thiên mạng và tất cả
huynh đệ tỷ muội trung đàn [5] an tọa.
Rất may cho Tệ Huynh gặp thời
ân xá, nên được trở lại cùng với huynh đệ công quả độ đời. Tệ Huynh rất cảm
kích tấm lòng liên quan ưu ái của quý đạo tâm, trong ngày lễ kỷ niệm Ngọc Minh
Đài về rất đông đủ, để làm một tấm gương soi chung cho thế sự. Tệ Huynh không
biết đem lời chi đáp tạ cho xứng đáng, nên xin tường thuật lại đoạn đường tu
niệm trong một thời gian mười sáu năm lìa thế, để chư huynh đệ tỷ muội được rõ,
cũng là một điều tri quá tất cải [6] mà Tệ Huynh không bao giờ giấu giếm.
Hỡi chư Thiên mạng ôi! Thế sự
sắp điên nguy,[7] thời cơ hầu [8] loạn lạc, chẳng những nơi trần gian mà đến cõi vô hình, các bàng môn tả đạo [9] cũng đều rủ nhau đến cõi trần gian thi phép mầu, bày tà thuật đủ cách để đánh
ngã lòng chánh tín của người đời, mà người đời nào biết khi đi trên đường sai
lạc. Vì thế nên Tệ Huynh phải thú nhận quá trình khi sanh tiền để các Thiên
mạng, sứ mạng, chức sắc, chức việc, đạo hữu lưỡng phái cùng nghe.
BÀI
1. Xin tường thuật đoạn đường tu niệm
Mười lăm năm luân chuyển bao lần
Đến năm Đinh Dậu tân xuân
Thiên ân đại xá non thần luyện đơn.
2. Đã trả xong nghiệp trần oan trái [10]
Lịnh Tam Tòa cho lại đàn cơ
Phướn thần đưa đón chực chờ
Cùng chư huynh đệ một giờ tỏ phân.
3. Đêm thanh vắng tố trần [11] mọi nỗi
Hỡi đệ huynh! Phước tội soi gương
Từ khi sanh cõi trần dương
Phúc hồng gặp Đạo thoát đường trần ai.
4. Mấy mươi năm trả vay, vay trả
Một cuộc đời vất vả lăn thân
Hy sinh vì Đạo vô ngần [12]
Chẳng quên chút phận ân cần sớm trưa.
5. Vì cảnh ngộ đẩy đưa tình thế
Vì lòng phàm còn để lấn chen
Lỡ lầm thói cũ đã quen
Vương mang lấy tội, ăn năn muộn màng.
6. Khi thoát khỏi trần gian tục lụy
Công quả kia đắc chỉ Thiên Cung
Tội làm âu phải đền xong
Sáu năm trở lại trần hồng hóa sanh.
7. Thoát thai bào biến thành quái tướng [13]
Để cho đời lầm tưởng dị nhân [14]
Song thân trong cảnh cơ bần [15]
8. Lòng mẹ cha chán rồi thế tục
Quyết lập chùa tránh đục tầm trong
Sáu năm quái tướng trần hồng
Gầy nên sự nghiệp cho dòng mẹ cha.
9. Mãn kiếp được thoát ra khỏi xác
Trở về nơi Cực Lạc Linh Tiêu
Thiên Tôn Thái Ất dắt dìu
Tam Kỳ ân xá tránh điều trầm luân.
10. Chín ngày chốn non thần luyện đạo
Là chín năm tu tạo nơi trần [18]
May thay đầy đủ chơn thân
Mới hay kết tụ nguơn thần anh linh.
11. Nay giáng thế tường trình mọi nỗi [19]
Hỡi đệ huynh! Sớm tối lo lường
Vô tư thiên địa chiêu chương [20]
Thần minh thời sát [21] không phương thoát nàn.
12. Nghĩ đến cuộc trần gian thế sự
Nhớ những điều lành dữ mà kinh
Hỡi ôi! Thế thái nhơn tình
Suy ra mình gẫm phận mình mà đau.
13. Bởi vì nghiệp tự trao tự chuốc [22]
Bởi quên đường về được quê xưa
Đến nay chợt tỉnh cũng vừa
Trách chi lòng tục ngăn ngừa lỗi ta.
14. Gương Tệ Huynh bày ra trước đó
Để đệ huynh xem rõ mà làm
Nghiệp trần thôi chớ vương mang
Tội trần thôi chớ lấp đàng tồn sinh.[23]
15. Nhớ tiền kiếp phận mình lăn lóc
Tạo nghiệp duyên cười khóc khổ đau
Nghiệp trần là nghiệp làm sao
Lạt như nước ốc, bạc màu như vôi!
16. Nay nhìn lại nghĩ thôi quá chán
Tuồng thế nhân chẳng đáng chi khen
Dễ dầu bể mọc gương sen [24]
17. Nay huynh đệ sống còn nơi thế
Gặp Đạo Trời bảo vệ nước non
Gắng lo sứ mạng cho tròn
Trong cơn tai biến lòng son chặt gìn.
18. Khuyên đừng để chia tình đồng đạo
Khuyên chớ nên gây tạo rẽ phân
Phái chi, chi phái nơi trần
Tam Giang [27] đều cũng hợp lần Đạo cơ.
19. Nay gặp lúc ngọn cờ Đại Đạo
Giữa phong ba khó bảo cho rành
Tùy nơi tịnh định trí minh
Nhận đường chánh tín cho mình thoát nguy.
20. Tệ Huynh nguyện từ bi Thượng Phụ
Ban ân lành khắp đủ chúng sanh
Qua cơn tàn sát chiến tranh
Để cho non nước thanh bình một khi.
21-24. …[28]
25. Xin đa tạ lòng son tu niệm
Giữ nghiệp xưa tô điểm thánh đường
Gắng công sắp đến lo lường
Hiệp cùng huynh đệ biểu dương đạo mầu.
26. Giờ đã hết, khó âu cặn kẽ [29]
Hẹn còn ngày rồi sẽ gặp nhau
Trước đây cảm tạ chí hào [30]
Của chư Thiên mạng giúp vào đàn cơ.
27. Lời thành thật xin chờ tái ngộ
Sẽ cùng nhau dẫn độ chúng sinh
Thi công mình hợp với mình
Dầu cho Tiên tục cũng tình liên quan.
Gầy nên cái thế nhơn hòa
Cứu đời nhờ Đạo đem ra thực hành.
Quyết tâm vì Đạo phụng thừa
Tệ Huynh cũng gắng sớm trưa hộ trì.
30. Ban Tổ Chức hành y phận sự
Xin để lời khuyên giữ đạo tâm
Chờ khi hội ngộ canh thâm
Sẽ cùng đàm đạo cơ cầm xưa sau.
31. Tạm từ biệt lời trao đã cạn
Chúc đệ huynh cho đặng kết thành
Giã từ đàn nội tam ban...
Chư Thiên mạng và tất cả đệ
huynh trung đàn thành tâm lo đạo. Tệ Huynh sẽ hết sức hộ trì và Tệ Huynh xin
báo tin mừng cho chư Thiên mạng và các huynh đệ tường tri,[37] là kể từ nầy sắp đến, mặc dầu thế cuộc đổi thay, kề bên khốc hại,
nhưng lịnh Ngọc Kinh sắc chiếu, nơi Diêu Điện ban hành, sắc điệp Tây Phương
Phật Tổ cùng Tam Giáo Tòa đã cho các chơn linh Tiền Bối lưỡng đài quá vãng kỳ
Đại Đạo Tam Kỳ Phổ Độ được lần lượt giáng cơ, để tiếp xúc cùng huynh đệ lo hành
đạo phổ độ nhơn sanh, và tùy căn cơ duyên nghiệp mà dẫn dắt chơn linh. Vậy, chư
huynh đệ hãy cố gắng tích cực tham gia, lo lắng mọi việc mà Thiêng Liêng đã quy
định, đem hết lòng nhiệt thành vì Đạo để cầu cho tổ phụ siêu sinh, dầu có
chuyển kiếp nơi trần gian trở lại, cũng đều được điển thiêng cứu độ, được Tiên
Phật tùy căn cơ mà vớt lên khỏi ngục hình chuyển kiếp. Chư
huynh đệ cố gắng.
Từ nay, Hiệp Thiên Đài cần tịnh
dưỡng để tiếp xúc hành sự cho trọn điển Thiêng Liêng. Tệ Huynh xin chào chư
Thiên mạng. Chào chung tất cả đệ huynh, tỷ muội trung đàn. Tệ Huynh xin dời
gót.
NGÂM
Giã từ huynh đệ trung đàn
Nương theo phướn báu mây ngàn lui chơn.
Thăng.
Đức HIỂN THẾ ĐẠO NHƠN
Thánh
tịnh Ngọc Minh Đài, Hợi thời, 10-5 Ất Tỵ (09-6-1965)
[4] Tam
ban 三班: Ba ban chức sắc, chức việc và tín đồ khi
hành lễ trong bửu điện: Nam (bên phải) và nữ (bên trái) ở chánh giữa
nhìn vào Thiên Bàn; Nữ ở bên trái
nhìn vào bàn thờ Đức Nhị Trấn Oai Nghiêm Thường Cư Nam Hải Quan Âm Như Lai; Nam ở bên phải nhìn vào bàn thờ Đức Tam Trấn
Oai Nghiêm Hiệp Thiên Đại Đế Quan Thánh Đế Quân.
Vô tư thiên địa chiêu
chương 無私天地昭彰: Trời đất soi sáng công bằng, không thiên vị.
HUỆ KHẢI & LÊ ANH MINH hiệp chú
Phụ chú
TRANG TỬ CỔ BỒN CA 莊子鼓盆歌
Chương Chí Lạc trong Nam Hoa Kinh chép rằng vợ Trang Tử chết, Huệ Tử đến điếu, thấy Trang Tử ngồi xoạc hai chân vừa gõ bồn (盆: cái chậu) vừa ca.
Huệ Tử hỏi: “Vợ chết không khóc đã là quá lắm rồi! Lại còn vỗ bồn ca hát, không thái quá sao?!”
Trang Tử đáp: “Lúc nàng mới chết, tôi cũng động lòng. Nhưng nghĩ lại, thuở trước nàng vốn không sanh, không hình. Chẳng qua là tạp chất ở trong hư không biến ra mà có khí có hình, có sanh có tử. Khí, hình, sanh, tử, có khác nào xuân, hạ, thu, đông bốn mùa hành vận. Người ta đã nghỉ yên nơi cự thất [1] mà tôi còn than khóc tức là tôi không thông mệnh (không hiểu Đạo). Thế nên tôi không khóc.”
Từ chương sách mang tính triết lý vô vi này, đời sau thêu dệt thành chuyện Trang Tử giả chết thử vợ như sau:
Trang Tử đi đường, thấy một chị ngồi quạt nấm mồ đất chưa khô. Ông hỏi thì chị ấy cho biết là mộ chồng. Chồng chị trối rằng phải đợi mộ khô mới được lấy chồng khác. Vì vậy chị phải quạt cho đất mau khô, để sớm tái giá.
Trang Tử về nhà kể chuyện cho vợ. Vợ chê trách chị kia không chung thủy.
Trang Tử đột ngột chết. Linh cữu còn quàn trong nhà thì một thanh niên trẻ đẹp ghé vào, xưng là học trò cũ, xin ở lại lo ma chay cho trọn tình sư đệ.
Vợ Trang Tử sớm đem lòng yêu thương kẻ ấy. Đột ngột đêm đến, anh ta đau bụng quằn quại, nói rằng chỉ có sọ người mới chết đem mài uống thì khỏi ngay.
Vợ Trang Tử mau mắn đem chày vồ ra đập vỡ nắp hòm (săng), để lấy sọ chồng làm thuốc cứu tình nhân. Nắp hòm bật lên thì Trang Tử ngồi nhổm dậy, chàng trai biến mất.
Biết chồng dùng phép, giả chết thử lòng mình, người vợ xấu hổ, bèn tự tử.
Vợ chết rồi, Trang Tử vừa vỗ bồn vừa hát:
堪嘆浮世事,
有如花開謝。
妻死我必埋,
我死妻必嫁。
我若先死時,
一場大笑話。
田被他人耕,
馬被他人跨。
妻被他人戀,
子被他人罵。
以此動傷心,
相看淚不下。
世人笑我不悲傷,
我笑世人空斷腸。
世事若還哭得轉,
我亦千秋淚萬行。
|
Kham thán phù thế sự,
Hữu như hoa khai tạ.
Thê tử ngã tất mai,
Ngã tử thê tất giá.
Ngã nhược tiên tử thời,
Nhất trường đại tiếu thoại.
Điền bị tha nhân canh,
Mã bị tha nhân khóa.
Thê bị tha nhân luyến,
Tử bị tha nhân mạ.
Dĩ thử động thương tâm,
Tương khán lệ bất hạ.
Thế nhân tiếu ngã bất bi thương,
Ngã tiếu thế nhân không đoạn trường.
Thế sự nhược hoàn khốc đắc chuyển,
Ngã diệc thiên thu lệ vạn hàng.
|
Bản chữ Hán trên có thể có vài dị bản. Một người khuyết danh đã khéo léo dịch bài hát của Trang Tử sang tiếng Việt như sau:
Nên than ôi, thế sự,
Dường hoa đơm lại rã.
Vợ chết ắt ta chôn,
Ta chết vợ cải giá.
Ví bằng ta chết trước,
Một cuộc cười ha hả.
Ruộng phải người khác cày,
Ngựa phải người khác cưỡi.
Vợ phải người khác lấy,
Con phải người khác mắng.
Nghĩ lại chạnh tấm lòng,
Nhìn nhau khôn tuôn lệ.
Ðời cười ta chẳng bi thương,
Ta cười đời luống đoạn trường.
Việc đời khóc mà chuyển biến được,
Ta cũng ngàn thu khóc vạn hàng.
Từ chuyện thêu dệt trên, dân gian Việt Nam có câu:
Quạt mồ còn hơn bổ quan tài.
Hay là:
Thương thay cho kẻ quạt mồ
Ghét thay cho kẻ cầm vồ bửa săng.
Tích Trang Tử vỗ bồn ngầm chỉ người vợ không chung thủy, thiếu tiết hạnh.
HUỆ KHẢI & LÊ
ANH MINH hiệp chú