Thứ Sáu, 12 tháng 2, 2016

ĐĐVU 05 / NIỀM TIN VÀ MƠ ƯỚC / NGÀY THIÊNG LIÊNG / NHỚ LÀNG

Image result for BAMBOO

NIỀM TIN VÀ MƠ ƯỚC
TAM ANH
Một sớm ta về dạo trước sân
Lắng nghe chim hót phía sau vườn
Ngó lên ngọn trúc bên bờ giậu
Chợt thấy lòng mình rộn mến thương.
Thương mái nhà xưa đã cũ rồi
Trải bao biến cố mấy đầy vơi
Tháng năm dầu dãi mưa cùng nắng
Từng góp công lao đã một thời…
Thương biết bao người đã dựng xây
Điểm tô mới có được ngày nay
Dù to dù nhỏ, dù hay dở
Cũng lắm hy sinh với Đạo Thầy.
Nhà cũ hư rồi phải lập công
Anh em chung sức với chung lòng
Mai đây dựng lại ngôi nhà mới
Bổn đạo đi về thỏa ước mong.
Như một niềm tin rất vững vàng
Thánh đường xây dựng lại khang trang
Vườn sau ngõ trước trông xinh xắn
Đạo chúng vào ra bước rộn ràng.
Một góc hoa viên được sửa trồng
Một ngày nắng dịu cúc đơm bông
Mùa xuân hội ngộ hoa mai nở
Gió thoảng hương đưa mấy nụ hồng.
Một mái hội trường được sửa sang
Một phòng đọc sách nét nghiêm trang
Sớm chiều đạo hữu vui tìm tới
Chữ nghĩa thánh hiền luận với bàn.
Từng ấy ước mơ cũng đã nhiều
Đã từng chăm chút đã nâng niu
Đã từng trút cạn bao tâm huyết
Xây dựng Đạo Trời – mộng bấy nhiêu.
TAM ANH
Hội Thánh Truyền Giáo Cao Đài
*
NGÀY THIÊNG LIÊNG
Mai vàng ánh chào xuân trong nắng mới
Ngày thiêng liêng mồng Chín lễ Chí Tôn
Ánh tam dương hong ấm mọi tâm hồn
Trên xanh thẳm bóng Cao Đài rực rỡ
Soi ánh từ quang, Mắt Trời khai mở
Những tinh anh muôn hướng tụ chung về
Điệu thần tiên hòa hợp khúc nam quê
Lung linh nến gót sen bừng tam bửu
Cõi vô thường bỗng khai đường vĩnh cửu
Buổi hạ nguơn ân phước có một lần
Đường thênh thang mời gọi vạn tình thân
Theo ánh sáng về bến bờ mong đợi.
PHẠM VĂN LIÊM
Hội Thánh Truyền Giáo Cao Đài

*

NHỚ LÀNG
Làng tôi tưới nước ao đồng
Để sông nước lộ một dòng ăn năn
Giếng đình mẹ múc tắm trăng
Lung linh sao mọc thơ văn canh trường
Khuya đêm tụng khúc vô thường
Cha tôi chiêm nghiệm nẻo đường phù sinh
Nghe bài Bát Nhã Tâm Kinh
Chim sa sả nhớ vợ mình gọi vang
Tôi con chim sẻ ra ràng
Đậu vào nghĩa xóm tình làng mà ca
Thế rồi chim nhỏ bay xa
Dấn thân vào chốn phù hoa cuộc đời
Nhiều khi thèm một nụ cười
Một câu chào hỏi một lời thương yêu
Tôi là kẻ ước mơ nhiều
Lại quen gối cuộc đời nghèo ngủ say.
NGUYỄN VĂN SANH
Thánh thất Thái Hòa
Hội Thánh Truyền Giáo