Thứ Năm, 28 tháng 4, 2016

ĐĐVU 14 / THƠ HUYỀN CHƠN


RẰM THÁNG HAI
Thiên thu còn quyện hồn Tây Vức
Mờ ảo trâu xanh, bóng Lão Quân
Quan ải còn lưu kinh Đạo Đức
Cho đời khéo liệu giữ nguơn thần.
Thần hồn lạc nẻo âm u
Hư danh trên áo người tu giả hình
Vô vi vài nét chữ in
Mà ai có nhớ chân tình tháng Hai
Ngày rằm tử khí đông lai
Chỉ nghe tiếng kệ ngân dài trên môi.
Đốt đuốc để sáng soi
Đọc kinh mong cầu lý
Thuận hành theo Thiên ý
Ấy Đạo lẫn trong đời.
Thánh trí cổ truyền hằng tụng niệm
Sao không nương cậy, sống ra hồn
Cho mình, cho bạn, cho nhơn loại
Khỏi cảnh khổ hoài bởi ngã, nhơn.
HUYỀN CHƠN
15-02 Ất Mùi (03-4-2015)


NHẠN TRẮNG
Vài con nhạn trắng phau phau
Ăn no tắm mát, truyền rao tiếng lòng
Thường ngày tròi trọi mình không ([1])
Không quyền không chức, không dòng phái chi
Sớm ngâm vài đoạn phú thi
Chiều về buông xả thị phi trong ngày.
Bầu trời tung cánh nhẹ bay
Ở đâu thì cũng thiên thai tại trần
Ngọc tuyền, tắm nước trong ngần
Văn chương đạo lý là phần thực đơn.
Cái ăn là nghĩa là nhơn
Là tình vạn loại, là ơn Cao Dày
Cần chi ăn bẩn cối xay ([2])
Như đàn gà nọ tối ngày giành bươi.
Cái ăn: hạo khí của trời
Non nam biển bắc đầy vơi tài bồi
Cần chi oản chuối mâm xôi
Dối người, dối cả Phật Trời trên không.
Trưa hè hạ giới oi nồng
Suối từ bi tắm rửa lòng thanh lương
Cần chi ao cả trong vườn
Đục màu danh lợi vấn vương đàn gà.
Dạo chơi trong cõi ta bà
Nhạn xem nhiều cảnh xót xa cho gà
Mặc vào áo phượng lượt là
Nào ai biết được tâm tà miệng dơ.
Kêu sương, nhạn phổ thành thơ
Hòa trong đêm tối giấc mơ thanh bình.
HUYỀN CHƠN
15-3 Ất Mùi (03-5-2015)


MÂY ĐỜI
Tà dương bóng ngả hiên tây
Vẽ thành vân cẩu làm mây cuộc đời
Thoạt trông cánh nhạn chơi vơi
Tìm về tổ ấm cuối trời hoàng hôn.
Xa rồi ngày tháng bôn chôn
Lòng ai nỡ bán linh hồn cho ai
Những mong danh rạng Cao Đài
Ngờ đâu vương lấy trần ai, bụi phiền.
Có không bến tục người tiên
Có không lối dữ người hiền đi qua?
Mịt mờ là Phật hay ma
Mượn hình vân cẩu để mà mắt nhau.
Rằng đời là cuộc chiêm bao
Chuộng chi sắc giả thêm màu giả tâm
Mây trôi về cõi xa xăm
Đưa ta đến chốn ngàn năm yên lành.
HUYỀN CHƠN
05-4-2015




([1]) Tròi trọi mình không mới thiệt bần... (Thi Văn Dạy Đạo, trong Thánh Ngôn Hiệp Tuyển, quyển I.)
([2]) Gà cồ ăn bẩn cối xay. (Tục ngữ miền Nam)
= Thơ chữa lành những thương tích do lý trí gây ra.
Poetry heals the wounds inflicted by reason.
NOVALIS (nhà thơ Đức, 1772-1801)