Bài 1. TƯ MẪU 思母 (Nhớ Mẹ) của nhà sư Dư Cung 輿恭 do Trần Văn Chánh sưu tầm và dịch âm:
霜隕蘆花淚濕衣
白頭無復倚柴扉
去年五月黄梅雨
曾典袈裟糴米歸
Sương
vẫn lô hoa lệ thấp y
Bạch đầu vô
phục ỷ sài phi
Khứ niên ngũ
nguyệt hoàng mai vũ
Tằng điển già
sa địch mễ quy.
Trần Văn Chánh dịch xuôi:
Trông thấy sương rơi trên đám hoa lau
mà lệ rơi ướt áo
Mẹ già không còn đứng tựa cửa trông ngóng con như mọi
khi
Nhớ lại cơn mưa đầu mùa hạ hồi tháng năm năm rồi
Con đã từng cầm cố chiếc áo cà sa mua gạo về nhà nuôi
mẹ.
Huệ
Khải chuyển thể:
Hoa lau sương đọng lệ con tràn
Cửa
vắng mẹ già ngóng trẻ sang
Năm
ngoái mưa về nhà hết gạo
Cà
sa cầm cố đỡ cơ hàn.
15-10-2014
Phạm Văn Liêm chuyển thể:
Sương đọng ngàn lau, lệ thấm bâu
Mẹ thôi tựa cửa suốt canh thâu
Nhớ cơn mưa
hạ mùa năm ngoái
Thiếu gạo con
cầm cố áo nâu!
16-10-2014
Bài 2. ỨC MẪU 憶母 (Nhớ Mẹ) của Nghê Thụy Tuyền 倪瑞璿, đời Thanh (Trung Quốc), do Trần Văn Chánh sưu tầm và dịch âm:
河廣難航莫我過
未知安否近如何
暗中時滴思親淚
只恐思兒淚更多
Hà
quảng nan hàng mạc ngã qua
Vị
tri an bĩ cận như hà
Chỉ
khủng tư nhi lệ cánh đa.
Trần Văn Chánh dịch xuôi:
Sông rộng khó đi chẳng ai ghé qua nhà
Nên chưa biết gần đây sức khỏe mẹ tốt xấu ra sao
Lúc âm thầm, nhỏ giọt lệ nhớ mẹ
Nhưng chỉ e nước mắt mẹ nhớ con lại còn nhiều hơn.
Huệ Khải chuyển thể:
Tin nhà vắng bặt bởi sông dài
Nhớ
mẹ nhưng nào biết hỏi ai
Mấy
lúc âm thầm con rớt lệ
Lại
e lệ mẹ đẫm hơn rồi.
15-10-2014
Phạm Văn Liêm chuyển thể:
Sông rộng quá, có ai về bên ấy?
Mong
tin sương tuổi hạc đấng sinh thành
Thương
mẹ già giọt lệ đẫm thâu canh
Và
mắt mẹ chắc cũng tràn nỗi nhớ!
16-10-2014