Thứ Ba, 5 tháng 4, 2016

ĐĐVU 13 / THƠ NHIỀU TÁC GIẢ

GIAO THỪA 1
Đất trời lắng đọng phút giao thoa
Ngây ngất tình xuân khúc thái hòa
Rạo rực chồi non sương kết ngọc
Nồng nàn nhựa ấm nụ khai hoa    
Mênh mang hương tỏa bay vờn vẽ
Ngất ngưỡng nêu treo phất nhập nhòa
Cửa kín mở toang nghênh phước lộc
Chúa xuân phơi phới đến thăm nhà.
HOÀNG HỮU THANH
*
GIAO THỪA 2
Giọt sương vương lạnh cuối đông
Ướp hương bến mộng, ủ nồng ý thơ
Mênh mang nguyên nét ban sơ
Biếc xanh hoa cỏ đón chờ xuân sang
Nụ mai e ấp cánh vàng
Nôn nao cõi tục, ngỡ ngàng nhân gian
Đến, đi muôn thuở xoay vần
Cớ sao vẫn đợi! Tần ngần hình như
Thời gian lắng đọng trầm tư
Khói hương vờn vẽ thực hư lẽ đời
Chuông chùa thong thả buông lơi
Xuân tâm choàng tỉnh đất trời giao thoa.
HOÀNG HỮU THANH
Hội Thánh Cao Đài Cầu Kho - Tam Quan    
*
AI CHỞ XUÂN VỀ?
Ta lượm lặt bên đàng
Chút ngỡ ngàng mùa xuân
Cánh hoa lòng bâng khuâng
Dâng niềm vui khó tả
Cả bầu trời xanh hơn
Chân trời đang rộng mở
Gió chở xuân đang về
Tràn trề hương trong gió
Có chút gì ưu tư
Loang dần như cơn sóng
Chợt nóng cả linh hồn
Bồn chồn trong hơi thở
Ai đã chở xuân về
Cho muôn loài ấm áp
Ta nhấm nháp tình xuân
Nghe con tim rạo rực...
Lucia VŨ THỦY
*
TỰ VẤN
Con chiên mơ nước thiên đàng
Nhà sư mơ cõi niết bàn tịnh tâm
Em giờ mơ cuộc trăm năm
Còn ta mãi ngóng xa xăm điều gì?
VÕ VĂN PHO
*
VÌ AI
Thôi đừng trách nữa nhe em
Chuyện đời là thế buồn thêm làm gì.
Dẫu mưa nắng – dẫu thị phi
Ngoài kia cỏ có xanh rì vì ai!
VÕ VĂN PHO
*
ƯỚC
Ước gì đi ngược thời gian
Để tìm gặp mẹ và làng quê xưa
Trường tan nắng quái đổ mưa
Cùng ai lá chuối che đưa nhau về.
VÕ VĂN PHO
*
BƯỚC XUÂN
Người lại về quê ăn Tết
Phố riêng ta lẻ loi rồi
Bước xuân đứng đâu cũng lệch
Nghiêng về phương nắng xa xôi.

VÕ VĂN PHO