Thứ Hai, 4 tháng 4, 2016

ĐĐVU 13 / ĐẦU XUÂN MẸ DẠY / Thánh giáo


Thiên Lý Đàn, Tuất thời, 20-01 Đinh Mùi (28-02-1967)
Thông công: Bộ phận Hiệp Thiên Đài Cơ Quan Phổ Thông Giáo Lý Cao Đài Giáo Việt Nam. Pháp Đàn: Huỳnh Chơn; Đồng Tử: Hoàng Mai; Độc Giả: Huệ Chơn, Bạch Tuyết; Điển Ký: Ngọc Kiều, Diệu Long; Chứng Đàn: Ban Thường Vụ; Chưởng Nghiêm Pháp Quân: Thiện Bảo, Đạt Minh.
THI
AN lòng tiến bước đến Thiên Cung
HÒA ái mới mong được hảo phùng [1]
THÁNH đức lập đời đang thống khổ [2]
NỮ tài nam liệt,[3] phận hành chung.
Thánh Nữ chào chư Thiên mạng. Chào liệt vị đàn tiền lưỡng phái.
Đức Từ Tôn giá ngự.[4] Thánh Nữ tuân lịnh ứng hầu. Đàn nội [5] thành tâm nghinh tiếp. Thánh Nữ xin chào chung. Thăng.
THI
Hồng trần là cõi tạm rồi đi
Hỡi các con ơi, có sá gì [6]
Sớm biết linh căn hồi cựu bổn
Ngàn thu an hưởng cõi Diêu Trì.
VÔ CỰC TỪ TÔN DIÊU TRÌ KIM MẪU
MẸ LINH HỒN CÁC CON [7]
Mừng các con nam nữ. Mẹ đến trần gian giờ này để dạy dỗ, khuyên nhủ các con trên đường tu công lập quả. Mẹ miễn lễ. Các con đồng an tọa đàn tiền [8] nghe Mẹ phân đây.
Tam Kỳ Phổ Độ, Đại Đạo hoằng dương [9] chánh pháp để phục hưng thời mạt pháp hầu lập thánh đức thượng nguơn.
Đang giữa thời biến thiên hỗn độn, các con là những nguyên nhân từ thượng giới gieo rải đến hồng trần, khi nẩy mầm đơm tược để kết quả một nguyên nhân nơi cõi thế gian, thay quyền Tạo Hóa. Nhưng con ôi! Vì thế gian là cõi hồng trần, mà các con mang lấy phàm thân nhục thể, đã vượt qua bao nhiêu kiếp luân hồi chuyển hóa sau bức màn vô minh, rồi các con lại tiến hóa trên vạn nẻo hồng trần vật chất. Nên chi, nguơn hội mười hai, cõi thế gian này đã biến thành ra dục hải hỏa sơn,[10] mà con cái của Mẹ lại phải chịu trong cảnh lặn hụp ba đào.[11] Ôi! Có được bao nhiêu đứa còn giữ bổn nguyên chơn tánh để thoát qua ngày Long Hoa Đại Hội hầu gặp gỡ Quần Tiên.
Mẹ vẫn biết hiện thời các con là những đứa con biết thức tỉnh, biết tầm tu, biết quay về chánh đạo. Dầu sao các con cũng còn bảo vệ được tánh hồn nhiên của Thượng Đế phát ban để sống chung trong tình nhơn loại. Phận sự các con ngày nay, Thượng Đế đã đem đến ban cho các con và Thiêng Liêng đã tiếp xúc giúp đỡ trên mọi việc tu thân hành đạo của các con. Đây không phải là riêng cho các con mà thôi và cũng sẽ cho toàn cả thế gian, bất cứ dân tộc nào, nhân sinh nào, hễ biết giác ngộ để tìm hiểu giáo lý Đại Đạo tức là đem lại cuộc ổn định thế gian và về đến mục đích tối cao chơn lý của Thượng Đế Chí Tôn.
Sở dĩ ngày nay các con đặt mình trong nhiệm vụ mà bao nhiêu điều nghi vấn sẽ đến với các con, là vì đức háo sanh Tạo Hóa vô cực vô biên đã vận dụng quyền phép nhiệm mầu, mong sao cải tạo được nhơn tâm hầu tránh xa dục vọng để cho phong thuận võ hòa,[12] càn khôn [13] an tịnh.
Con ôi! Hột thóc là bao lớn mà có thể mọc trở thành muôn triệu để dưỡng nuôi sự sống của nhơn loại. Việc làm của các con ngày hôm nay cũng thế. Các con đừng ở non Tần mà nghĩ đến núi Sở [14] rồi uể oải nản lòng, cũng đừng vì những chi tiết nhỏ nhặt thường tình trên thế gian của giới hạ lưu hằng dung dưỡng mà phá hoại đại chí đại cuộc ở tương lai. Các con không nên từ chối bất cứ trách nhiệm nhỏ lớn nào thấy có ích cho bản thân, gia đình, xã hội, nhân loại. Được như thế, Mẹ tin rằng các con sẽ đông đủ dưới bàn tay Từ Mẫu đang đưa đến thế gian dìu dẫn, nâng đỡ, hộ trì các con từ điểm một.
Con ôi!
THI
Đời khổ sao con chẳng khổ chung
Muốn qua cảnh khổ hiệp nhau cùng
Chớ phân lối rẽ trong danh dự
Rồi bỏ ngôi xưa cảnh lạnh lùng.
(…) Các con có biết chăng? Mẹ vì tình Vô Cực nên đến giờ này để dạy các con. Đời không chi là tuyệt đối, chỉ có chơn lý là tuyệt đối mà thôi. Trên đường chánh đạo - chánh đạo vẫn là Đại Đạo - dầu có muôn ngàn lối rẽ, các con cũng phải cố gắng về nơi Đại Đạo, đừng để bao nhiêu vật dục [15] kéo lôi trì níu con đi, đi mãi chẳng trở về, để đến cuối cùng trong bước trầm luân [16] đọa lạc.[17]
Nơi đây, Mẹ nhìn tất cả nam nữ con của Mẹ đều có căn cơ đạo đức. Mẹ rất vui, chỉ còn mong sao các con vừa sáng suốt lại càng phải sáng suốt, vừa tiến bộ lại cần phải tinh tiến thêm lên, để kịp thời ứng phó với mọi hoàn cảnh hiện hữu và sắp đến.
Giờ này các con được nghe lời Mẹ dạy, các con có nghĩ rằng cũng trong giờ này bao nhiêu linh hồn đang chìm đắm trong chiến họa thiên tai, đang chịu luật đào thải, đang lẫn lộn trong mọi cảnh hỗn độn của thế gian, mong tìm một lời an ủi, một tiếng dịu hiền, một sự nâng đỡ, dầu đáng tin cậy hay không đáng cũng vẫn mong. Các con được hạnh phúc. Cái hạnh phúc đã giúp các con rất nhiều trong cuộc sống còn của các con, thì các con cần nên ý thức để vươn mình lên chỗ sáng suốt, khoát bức [18] vô minh, hưởng bầu không khí thiên nhiên để lập định căn nguyên chơn tánh cho đến ngày về cùng Đấng Thượng Đế Chí Tôn.
Hỡi các con Mẹ! Lời nói trên điển bút linh cơ đã thể hiện lòng Từ Mẫu bao la vũ trụ đối với tất cả vạn vật trong thế gian và cũng đối với từ con trong đàn tiền, để các con hiểu thêm về Đạo.
Các con nghe lời dạy, các con có thể tưởng tượng một bà Mẹ hiền đang đứng trước các con để che chở, vỗ về các con trong khi bị áp lực của thường tình hoặc nhỏ hay lớn, hoặc ít hay nhiều, để mát mẻ dịu dàng và xóa hết những điều ấy hay trừ hẳn đi, tự khắc con sẽ được hưởng một tình thương không bờ bến, và các con không còn thấy thế gian là miếng đất phiền não nữa, mà con phải nhận nhiệm vụ nhơn sanh trong nhơn sanh, một tiểu linh quang trong đại linh quang; chừng đó các con sẽ thấy các Đấng Chơn Sư hằng đến với các con, và các con không còn xa Thượng Đế Chí Tôn hay tình thương Vô Cực nữa.
Mẹ khuyên các con nên nhớ: Muốn vun cội bồ đề phải nhân trong miếng đất phiền não mà vun. Nếu vì miếng đất phiền não con không vun được cội bồ đề, tất nhiên con phải chịu trong luật luân hồi chuyển kiếp. Thì ra tâm sự của mỗi đứa hôm nay Mẹ đã chỉ dạy rõ ràng. Mỗi con cần phải xem mà hiểu để khỏi lầm lạc nơi cõi vô thường, hầu thoát vòng trần tục, lên cảnh Thiên đường. Các con sẽ thấy sự huyền bí của vũ trụ ngày nay trở lại hồi mới khai thiên tịch địa,[19] chẳng phải là khó khăn đâu.
(…)
THI
Mẹ khuyên tất cả các con hiền
Học đạo phải tầm đến bổn nguyên
Chớ để lòng phàm còn nổi dậy
Lạc đường mất lối uổng cơ duyên.
BÀI
1. Cơ duyên trước đã định rồi
Biết lo tu niệm được ngồi tòa sen.
Kìa thế cuộc như đèn trước gió
Nọ chúng sanh cá rọ chim lồng
Bao nhiêu cảnh khổ trần hồng
Đã từng diễn biến trong vòng thế nhân.
2. Mỗi con đều riêng phần dành sẵn
Điểm linh quang xưa đặng phát ban
Từ trên Thượng Đế Ngọc Hoàng
Rải gieo lập thế tạo đoan [20] vạn loài.
3. Cõi Nam bang [21] ngày nay hữu phúc
Giống Tiên Rồng mấy chục năm qua
Đạo Trời mở rộng gần xa
Nấc thang tiến hóa con ta hành trình.
4. Dầu vạn loại cũng tình Tạo Hóa
Dầu muôn dòng biển cả lưu thông
Từ tiểu dị lập đại đồng
Từ không hóa có, có không nhiệm mầu.
5. Nay các con đến chầu bên Mẹ
Mẹ ân ban mỗi trẻ hồng ân
Tâm tư gác bỏ bụi trần
Tấm gương minh cảnh [22] lâng lâng soi vào.
6. Để thấy con Thiên Tào [23] thuở nọ
Cõi hư không một ngõ ra vào
Vì chưng sứ mạng phó trao
Đến trần lập vị [24] chớ nào trầm luân.
7. Mỗi sứ mạng mỗi phần mỗi có
Mỗi con đều một ngõ liệu lo
Biển trần một bát nhã đò
Vạn linh muôn nẻo lần dò bến xưa.
8. Dầu sớm tối chiều trưa chớ quản
Dầu thân con nhẹ nặng gian lao
Hễ sanh trong lúc ba đào
Phải cam gánh lấy phong trào đổi thay.
9. Mẹ nhắc nhở nam tài nữ liệt
Hỡi con ơi! muôn việc đều do
Hóa Công sắp sẵn một lò [25]
Muôn hình vạn trạng quanh co thẳng dùn.
10. Con giữ đặng chánh trung duy nhứt
Sẽ tịnh lòng thấy được Mẫu Nghi
Luôn luôn dưỡng dục hộ trì
Cho toàn con cái được về vị xưa.
11. Trước những cảnh sống thừa ảm đạm
Nơi lòng con thiện cảm phát sanh
Nghiêng vai gánh đạo nhọc nhành
Dưới tay Từ Mẫu ân lành rưới chan.
12. Con nam phái giữ hàng nam tử
Phận mày râu xử sự nghiêm minh
Đừng cho những thói thường tình
Lăm le quyến rũ, rập rình khen chê.
13. Phần nữ phái trăm bề khổ cực
Kiếp quần thoa sớm chực trưa chầu
Con ôi! Học lấy đạo mầu
Thoát qua cái kiếp dãi dầu phong vân.([26])
14. Dầu nam nữ đồng phần trách nhiệm
Gặp thời cơ ráng chiếm đầu công
Dặn con, con nhớ để lòng
Chờ ngày kết quả trùng phùng [27] đoàn viên.[28]
Mẹ rất vui được gởi gắm các con những lời hôm nay để mỗi đứa đều soi xét nơi lòng mình hầu trở về với cõi nhứt nguyên chủ tể.[29]
(...)
Nhiều khi Mẹ nhìn đến mỗi con đều thấy sự sáng suốt của con nào cũng được phát hiện trong việc hành đạo hay công quả; nhưng ngược lại, Mẹ cũng nhiều lúc phải thất vọng vì thấy các con đã tự dưng khép mình trong khuôn khổ hồng trần, để trí tuệ vùi theo lằn cát bụi, rồi con xa Mẹ, xa bạn, xa Thầy để lặng lẽ theo gót vô thường về nẻo đọa.
(...)
Mẹ ban ơn lành cho tất cả các con nam nữ đàn tiền. Các con hãy nhận hồng ân của Mẹ hôm nay để ngày mai trở về cùng Chí Tôn Thượng Đế. Thăng.



Huệ Khải Lê Anh Minh hiệp chú:
[1] Hảo phùng 好逢: Gặp gỡ tốt đẹp.
[2] Thống khổ 痛苦: Đau khổ.
[3] Nữ tài nam liệt: Nữ và nam có tài năng và dõng mãnh.
[4] Giá ngự 駕御: Cũng như giá lâm 駕臨; Đức Chí Tôn hay Đức Kim Mẫu đến.
[5] Đàn nội 壇内: Mọi người có mặt trong đàn cầu cơ.
[6] Có sá gì: Có đáng gì, chẳng đáng kể.
[7] Mẹ linh hồn các con (I’m Your Spiritual Mother): Một tôn hiệu của Đức Kim Mẫu.
[8] Đàn tiền 壇前: Ở trước đàn cầu cơ.
[9] Hoằng dương 弘揚: Cũng như hoằng khai 弘開, phát triển (mở mang) cho rộng lớn.
[10] Dục hải hỏa sơn 欲海火山: Biển ham muốn và núi lửa. Ham muốn, tham lam làm con người chìm đắm như biển, và đốt cháy con người như núi lửa.
[11] Ba đào 波濤: Sóng lớn. (Ba: sóng nhỏ; đào: sóng lớn.)
[12] Phong thuận võ (vũ) hòa: Gió thuận mưa hòa, thời tiết tốt.
[13] Càn khôn 乾坤: Trời đất, vũ trụ.
[14] Đừng ở non Tần mà nghĩ đến núi Sở: Đừng đứng núi này trông núi nọ.
[15] Vật dục 物欲: Các ham muốn vật chất (của cải, quyền chức, danh vọng, v.v...).
[16] Trầm luân 沉淪: Chìm đắm.
[17] Đọa lạc 墮落: Sa vào cảnh khổ, đày đọa, tội lỗi.
[18] Khoát bức (màn): Vẹt tấm màn, vén tấm màn.
[19] Khai thiên tịch địa 開天辟地: Tạo lập trời đất, tạo lập vũ trụ. Tịchkhai đồng nghĩa là mở mang, tạo tác.
[20] Tạo đoan 造端: Mở đầu, khởi sự; gây nên đầu mối.
[21] Nam bang 南邦: Nước Nam.
[22] Minh cảnh (kính) : Gương sáng, ám chỉ chơn tâm.
[23] Thiên Tào : Thiên Đình.
[24] Lập vị 立位: Tạo lập ngôi vị thiêng liêng trên cõi trời sau khi bỏ xác phàm.
[25] : Lò Trời nắn đúc, đào luyện con người.
[26] Phong vân 風雲: Những thay đổi lớn lao và bất ngờ trong đời sống.
[27] Trùng phùng 重逢: Gặp lại nhau.
[28] Đoàn viên 團圓: Họp mặt đông đủ.
[29] Cõi nhứt nguyên chủ tể: Tức là Đạo.