Thứ Bảy, 14 tháng 5, 2016

ĐĐVU 18 / THƠ NGUYỄN QUỐC HUÂN

NẮM
Xé tờ lịch cũ sang ngày
Nghe trên đầu sợi tóc mây cựa mình
Níu vần thơ giữa bình minh
Rằng có câu chữ mà hình như không
Nắm câu kinh để rồi buông
Rỗng không như thể trẻ con khóc òa.
NGUYỄN QUỐC HUÂN
THẢ
Thả cọng cỏ xuống dòng sông
Mới hay con nước vẫn bồng bềnh trôi
Thả bọt bong bóng lên trời
Sắc màu lấp lánh chút rồi tan ngay
Thả bàn tay đến bàn tay
Chợt nghe hơi ấm từ ai sang mình.
NGUYỄN QUỐC HUÂN
Thánh thất Trung Nam

Hội Thánh Truyền Giáo Cao Đài