Thứ Bảy, 14 tháng 5, 2016

ĐĐVU 17 / THƠ ĐÔNG NGUYÊN

SÁM NGUYỆN 1
Đêm xuân nghe biển cồn lên nhịp vỗ
Sóng thời gian vùi lấp nỗi niềm riêng
Con cúi đầu vọng bái Đấng thiêng liêng
Hồn tha thiết gội hồng ân Từ Phụ.
Biển trần khổ chơi vơi, con say ngủ
Bao tháng năm mê đắm lợi, quyền, danh
Nén hương lòng xin thấu đến Cao Xanh
Tha thứ những lỗi lầm con vấp phải.
Biển ái dục trần gian con mê mải
Sóng muôn trùng chồng chất ý tham lam
Đuốc đạo mầu không rọi được vào tâm
Con như kẻ vong thân, xa nguồn cội.
Đêm trừ tịch, dọn lòng con sám hối
Lại bắt đầu như buổi mới quy y
Nguyện cầu tu Giới Định, diệt Sân Si
Nương thuyền luật vượt mình qua biển khổ.
Con cúi đầu mong ân trên phò hộ
Đứa con khờ lầm lạc chốn trầm luân.
ĐỒNG NGUYÊN
SÁM NGUYỆN 2
Cho con xin một chút hồng ân
Hoang phế đời con đã lắm lần
Oan nghiệt tiêu tan vào hư ảo
Khổ sầu chìm khuất
Nẻo phù vân.
Cho con xin một phút bình yên
Cơm áo nghĩa ân bớt lụy phiền
Hồn nhẹ nhàng theo cơn gió thoảng
Nghìn sau về với
Cõi tịch nhiên.
Cho con xin một chút điển linh
Tự lìa phiền não bởi vô minh
An nhiên vô ngại cùng năm tháng
Khai thái xuân tâm
Gội phúc lành.
ĐỒNG NGUYÊN
Thánh thất Trung Dương
Hội Thánh Truyền Giáo Cao Đài