Thứ Tư, 11 tháng 5, 2016

ĐDVU 15-16 / THƠ ÁO TRẮNG

CON ĐƯỜNG TRUNG HƯNG
Năm mươi năm chặng đường dài gian khổ
Có cả mồ hôi pha lẫn máu đào
Thuở cha ông dấn thân lo mở Đạo
Đến bây giờ con cháu ngẩng đầu cao
Chưa một lần về quê hương Bất Nhị
Nghe tên làng lòng đã thấy mến thương
“Không có hai” phải chăng là Thiên ý
Để từ đây đuốc tuệ sáng soi đường
Tháng Chín, Mười Lăm, năm Giáp Tuất
Đạo về Trung theo Thánh lịnh của Thầy
Dựng Thanh Quang có Tứ Linh giúp sức
Ôi! Quảng Nam lồng lộng đạo kỳ bay!
Và Từ Quang, Nam Trung Hòa tiếp bước
Rồi Dùi Chiêng, Tý Sé cũng chung lòng
Nguồn đạo mạch thấm sâu như dòng nước
Mát tâm hồn xoa dịu những ước mong
Cả Quảng Ngãi, cả Phú Yên, Bình Định
Đèn Kỳ Ba thắp sáng đến hang cùng
Phướn Kỳ Ba giục lòng người thức tỉnh
Điển ân Thầy tràn ngập đất miền Trung
Bốn năm sau dựng Trung Thành thánh thất
Lễ khánh thành có Đệ Bát Long Vân
Có cả anh tài lẫn người chân đất
Hội tụ về đây, rộn rã muôn phần
Nền Đạo mới mỗi ngày thêm phát triển
Riêng miền Trung cũng hàng vạn tín đồ
Chín thánh thất cũng dần dà hình hiện
Phải lập thành Hội Thánh đủ quy mô
Quyền Hội Thánh Trung Kỳ năm Ba Chín
Còn phôi thai thì thế chiến nổ bùng
Cửa thánh sở bị thực dân đóng kín
Cấm Cao Đài! Hướng đạo phải lao lung
Trong chiến tranh đủ mọi điều gian khổ
Người hy sinh, thay đổi cả Cơ Quan
Trung Bắc Bộ chuyển tên thành Trung Bộ
Rồi Nam Phần – Đạo biết mấy tai oan!
Rằm tháng Mười, Ất Mùi theo Thánh ý
Xây Bửu Tòa với tên đạo Trung Hưng
Tháng Sáu Bính Thân, tám tháng ròng không nghỉ
Mồng Một khánh thành, đại lễ tưng bừng
Rồi khảo đảo, rồi thăng trầm biến đổi
Đã làm nên trang sử đạo miền Trung
Dẫu hướng đạo hy sinh hay tù tội
Chẳng hề chi, cõi sắc sắc không không
Không hờn giận, không oán thù ganh ghét
Đời bể dâu lòng người cũng bể dâu
Ta có Đạo, có Thầy Trời dẫn dắt
Ngại ngùng chi mà ta phải lo âu
Không chính trị, không rẽ chia chi phái
Không trước sau, không lớn nhỏ cao sâu
Đạo vô thỉ vô chung và mãi mãi
Là phương thang cứu thế rất nhiệm mầu
Tu tâm pháp nương Đạo Trời giải thoát
Tu công truyền cho thế giới đại đồng
Phước hay huệ do lòng người định đoạt
Cùng song hành đâu phân biệt vật tâm
Hội Thánh có Pháp Chánh Truyền, Tân Luật
Dưới nhân sanh có Hội Thánh dẫn đường
Ta noi dấu bao đàn anh buổi trước
Cả một đời rạng rỡ những tấm gương
Mong Đại Đạo chóng đến ngày quy nhất
Giữ móng nền và bồi đắp tương lai
Đường tu học ngàn năm còn vững chắc
Tạo những trang hướng đạo trọn đức tài
Mừng Hội Thánh năm mươi năm tuổi đạo
Mừng anh em trong tình nghĩa linh sơn
Con kính cẩn cúi xin Thầy dạy bảo
Cho chúng con giữ trọn dạ thuần chơn.
TRẦN DÃ SƠN
MƯA QUA
sao mưa
cũng giống phận người!
hạt lăn góc thấp
hạt vùi tầng cao
hạt ngoài quãng vắng
nao nao
hạt trong phố thị
ầm ào lấn chen.
may còn
đôi hạt nghiêng giăng
lặng theo tôi khẽ
bước thung thăng cười.
lòng sũng ướt                                                           
những đầy vơi
bỗng âm ấm lại
bóng lời
mưa qua.
VÕ VĂN PHO
VÀO THU ĐỢI NGƯỜI
nào chầm chậm chút
người ơi!
bước đâu mà vội
bỏ lời lá ru
chiều xanh
tràn lối vi vu
ngời trăm năm mộng
vào thu
đợi người.
VÕ VĂN PHO
BÊN ĐỒI PHÙ VÂN
lao lư chi
ít với nhiều
mưa với nắng
sáng với chiều
xa xôi.
ta rồi
cũng như lá thôi
một mai vàng rụng
bên đồi phù vân.

VÕ VĂN PHO