Ông Nguyễn Hữu Văn sinh năm 1928, quy thiên Thứ
Ba 19-9-2000. Trước đó năm tháng, ông được Hội Thánh Truyền Giáo Cao Đài
phong phẩm Lễ Sanh do quyết định số 27/QĐ/HT/HC ngày 18-3 Canh Thìn (Thứ Bảy
22-4-2000).
Có thể xem Lễ Sanh Nguyễn Hữu Văn là “tiền khai” của cơ sở đạo
Thanh Hóa. Thượng Giáo Sư PHẠM VĂN
LIÊM đã chép về ông trong tập truyện ĐẠO
ÁO TRẮNG (Hà Nội: Nxb Tôn Giáo 2010, tr. 5-12), quyển 14-2 trong Chương
Trình Chung Tay Ấn Tống Kinh Sách Đại Đạo. Văn Uyển trích lại đây câu chuyện tìm Thầy, tìm Đạo của người sĩ
quan phục viên họ Nguyễn.
|
Sau nhiều năm chiến tranh khốc liệt, ngày quê hương thanh
bình, mọi miền đất nước đang được hồi sinh, anh Nguyễn Hữu Văn − một người lính
mang quân hàm trung úy từ giã chiến trường về lại gia đình, làng xóm, làm nghề
cũ thợ rèn để mưu sinh. Một hôm, trong giấc mơ anh thấy có người áo trắng mách
rằng hãy đi về hướng tây nam, xa mãi xa mãi, đến một ngôi chùa nhỏ sẽ thấy biểu
tượng Con Mắt mở sáng ngời trên khung
gỗ vuông. Đó là nguồn sáng tâm linh cần nương tựa. Sau này có cơ hội gặp lại
biểu tượng ấy ở một đền thờ trên quả cầu tròn, đó là lúc cần phát triển chung.
Giấc mơ quá lạ, thực hư thế nào không biết nhưng hình ảnh người áo trắng
như một cô tiên cứ ám ảnh chàng sĩ quan phục viên từng ngày. Bụng bảo rằng hãy
thử đi xa một chuyến xem sao, và anh đã lo để dành tiền. Những đồng tiền kiếm
ra thật khó nên phải mất trót một năm trời mới thực hiện được cuộc phiêu lưu.
Nhiều phương tiện giao thông đã đưa Nguyễn Hữu Văn đến ngôi thất nhỏ phía
tây nam Quảng Nam .
Đó là thánh thất Trung Kiên. Tại đây, anh thấy thánh tượng Thiên Nhãn trên
Thiên Bàn và được Đầu Họ thánh thất trả lời những câu hỏi cần thiết. Sau đó anh
thỉnh một quyển Kinh Tận Độ của Hội Thánh Truyền Giáo về quê. Từ đó, gia đình
anh và bà con thân thuộc tập ăn chay, cúng chay, tụng những bài kinh tân pháp
cho giỗ kỵ, tang ma. Mặc dù nghi thức chưa đâu vào đâu nhưng họ đã có đức tin
và lòng hồi hướng về mối Đạo Trời.
Đến mùa xuân năm sau, cả một nhóm người rủ vào lại Trung Kiên. Nhân trong
mùa Tết có nhiều thời gian, lại gần ngày lễ vía Trời mồng Chín tháng Giêng nên
họ được hướng dẫn về Đền Thánh Trung Hưng tại Đà Nẵng để mở rộng tầm nhìn, khai
sáng tâm linh, củng cố lòng tín ngưỡng.
Về Trung Hưng Bửu Tòa, quả thực như cánh én gặp mùa xuân, họ hân hoan đến
khôn cùng. Nhất là anh Nguyễn Hữu Văn, lòng như nở ra đóa hoa vạn cánh. Ấy
không phải vì cảnh trí tôn nghiêm, kiến trúc mới lạ mà chính là hình ảnh thánh
tượng Thiên Nhãn sáng rực trên quả Càn Khôn trong Bát Quái Đài phù hợp với giấc
mơ ngày ấy.
(…)
Riêng nhóm người của anh Nguyễn Hữu Văn như tiếp nhận được ân phước đặc
biệt, họ loan truyền cho nhau, mỗi ngày quy tụ thêm đông. Hằng năm vào các ngày
mồng Chín tháng Giêng, Rằm tháng Tám, hoặc mồng Một tháng Sáu, tại Trung Hưng
Bửu Tòa đều có thiện nam tín nữ từ Thanh Hóa vào chầu lễ và nhập môn. Họ đến
với Hội Thánh như về trong vòng tay huynh đệ thân thương, trong tình thiêng
liêng Từ Phụ, Từ Mẫu ban cho mỗi chơn linh con người trên dặm dài tiến hóa của
càn khôn. Mỗi đợt người vào đều được trao truyền, đều được hướng dẫn, đều được
cưu mang.
PHẠM VĂN LIÊM
ĐÔI NÉT…
Thanh Hóa nằm ở cực bắc miền Trung, cách Hà Nội
150km về phía nam, cách TP Hồ Chí Minh 1.560km. Phía bắc giáp ba tỉnh Sơn La,
Hòa Bình và Ninh Bình; phía nam giáp tỉnh Nghệ An; phía tây giáp tỉnh Hủa
Phăn (nước Lào); phía đông là Vịnh Bắc Bộ.
Thanh Hóa ở vào vị trí cửa ngõ nối liền Bắc Bộ với Trung Bộ, có
hệ thống giao thông thuận lợi thuận tiện lưu thông Bắc Nam, với các vùng
trong tỉnh, và đi quốc tế. Nguồn: http://thanhhoa.gov.vn.
Truy cập 25-5-2015.
|