Thứ Bảy, 14 tháng 5, 2016

ĐĐVU 17 / THƠ TRẦN DÃ SƠN

MÙA XUÂN NHỚ VỀ HƯNG ĐÔNG
Gởi về miền xuôi nỗi nhớ
Của người tận chốn sơn khê
Cuối đông nắng mềm bỡ ngỡ
Nhìn sương non rủ nhau về
Ngày xưa chưa vào cửa Đạo
Vẫn thương áo trắng đấy thôi
Vẫn thương những người tần tảo
Đôi bàn tay trắng giúp đời
Chừ ai đã vào cửa Đạo
Ai người đương vượt ái hà
Ai còn nợ đời lo tính
Xin Thầy rưới nước ma ha
“Hưng Đông là dòng nước Thánh” *
Gội nhuần bãi thấp non cao
Nguyện cầu nước lành lớn mạnh
Dâng dâng, ơi nước ngọt ngào!
Hôm nay xuân hồng lại đến
Tuổi hồng đi lễ đầu năm
Nhìn em lòng đầy cảm mến
Mong sao thế hệ ươm mầm.
* Thánh giáo Thầy dạy tại thánh thất Hưng Đông.

TRẦN DÃ SƠN
XUÂN NGUYỆN
Tặng các thiếu đồng họ đạo Trung Phước An
Gom cả về đây vạn sắc hương
Của mùa Xuân Đạo, của tình thương
Đất trời bừng sáng, cây thay áo
Nắng trải hồng tươi nóc thánh đường
Xuân đến trên màu má em thơ
Chút hồng phơn phớt của nhung tơ
Tung tăng theo mẹ em đi lễ
Thánh thất đầu xuân, em ước mơ
Bửu điện thơm thơm khói hương trầm
Mẹ quỳ thành kính vái lâm râm
Em nhìn Thánh Nhãn em cầu nguyện
Cho bạn thân em biết học chăm
Để cho cô giáo được vui hơn
Mỗi lúc thương cô em lại hờn
Trách bạn vô tình hay nghịch ngợm
Vở bài chẳng nghĩ, nghĩ bông lơn
Tan lễ ra về lòng thảnh thơi
Chắc Thầy cũng nghĩ tới em thôi
Năm nay em hứa em ngoan ngoãn
Cho mẹ cho cô nở nụ cười.

TRẦN DÃ SƠN