Chủ Nhật, 31 tháng 1, 2016

ĐĐVU 02 / ĐƯỢC VÀ MẤT / Nguyễn Quốc Huân

Không ngủ được, không phải vì mất ngủ
Thức ngủ như không, được mất xoay vần
Quên là được, nhớ có khi là mất
Thức là quên mà ngủ có khi còn.
Được với mất, nhập nhằng không với có
Nhớ hay quên, như thức ngủ chiêm bao
Chợt tiếng lá vặn mình se đêm thẳm
Làm cuộc rơi, được mất có sao đâu.
Lá tự nhủ chẳng quên và muốn nhớ
Thì cần chi thức ngủ có hay không
Không có ngủ lấy gì so với thức
Lấy gì so hối hả với thong dong.
NGUYỄN QUỐC HUÂN
Thánh thất Trung Nam
               Hội Thánh Truyền Giáo Cao Đài