THI
Vừa thấy tóc đen kế bạc
đầu
Gối mỏi lưng dùn môi má
hóp
Trăm năm thử hỏi sẽ về
đâu?
BÀI
1.
Đâu phải chốn trần gian
vĩnh cửu
Của con người vạn hữu
nhân sinh
Rồi ra một kiếp thường
tình
Lo
ăn lo ở quẩn quanh chưa rồi.
2.
Một
kiếp tạm, than ôi quá ngắn
Sự
vui buồn ngày tháng biết bao
Những
điều đủ thiếu ra vào
Thăng
trầm bĩ thới ai nào biết đâu!
3.
Một
hành khách qua cầu nhìn xuống
Dòng
nước trôi cuồn cuộn dưới chân
Bóng
người đáy nước dửng dưng
Đây
người đó bóng, ai chân ai tà?
4.
Nước
yên lặng hiện ra bóng rõ
Nước
dợn xao xóa bỏ bóng hình
Buồn
lòng khách mới lặng thinh
Bỏ
đi thì hẳn bóng hình còn đâu!
5.
Sanh
ở thế qua cầu thế tục
Hiện
nguyên hình mấy chục năm thôi
Buồn
vui đắc thất mấy hồi
Bóng
này in vết để đời bao lâu.
6.
Hay
như khách qua cầu bóng mất
Người
đi rồi vật chất cùng đi
Muôn
năm để lại những gì
7.
Nương
cõi tạm hằng ngày tu tánh
Gội
rửa lòng đức hạnh trau tria
Sớm
chiều sáng tối trưa khuya
Một
lòng chẳng đổi trau tria giữ gìn.
8.
Tập thánh tâm cho mình
thánh thiện
Để tập làm công chuyện
Thánh Nhơn
Trên đường đạo đức chen
chơn
Quay về chốn cũ phục huờn
vị ngôi.
9.
Đừng buông thả theo đời
giả tạm
Bị cuốn lôi theo đám lợi
danh
Kiến bò miệng chậu quẩn
quanh
Suốt đời không khỏi cái
vành chậu kia.
10.
Hỡi ai Thánh triết ai kìa
Đường xưa lối cũ mau về
nghe chăng
Con đường đạo đức lần
phăng...
Đức VẠN HẠNH THIỀN SƯ
Minh Lý Thánh Hội, 22-7 Tân Hợi (11-9-1971)