Sông dài đầy nước giăng giăng
Ngày nắng rải bạc
đêm trăng rắc vàng
Lặng thầm sông chảy miên man
Sông luôn đổi mới
mới ran từng giờ
Chiều nao gió nhẹ
sông thơ
Lục bình hoa tím
mộng mơ trôi dài
Bến xưa
bờ đứng trông ai
Bao phen bồi lở
tiễn mai bao mùa
Và
trên sông vẫn bán mua
Thuyền danh
hàng lợi
được thua giữa dòng
Nụ cười biếc
giọt lệ hồng
Theo thuyền cỡi sóng có không liên hồi...
Giữa bờ phải trái
… sông trôi
Tùy duyên trong đục
cũng thôi lánh, tìm
Nụ cười giọt lệ xuôi im.
BIÊN NHÂN
Rằm,
Giêng, Bính Thân (2016)
CHỢT CẢM XÚC
Bóng lá thu rơi, bóng ngoại
tôi
Màu xanh, mạch nhựa... úa khô rồi
Nhẹ tênh lãng đãng rơi... rơi... xuống
Xuống đất tiếp bồi dưỡng sinh môi...
BIÊN NHÂN
Một sáng mùa vu lan 2017
THƯƠNG NHỚ NGOẠI
Năm xưa
theo mẹ về thăm ngoại
Khúc khuỷu đường quê
rợp bóng me
Nhà ngoại lêu nghêu,
thang dựng đứng
Gió vụt vù run kẽ lá
phên tre.
Nên bà cùng con mướp
quạnh hiu
Môi trắng nhợt ngoại
lui cui sau bếp
Mừng cháu con chân
ngoại bước liêu xiêu.
Con
không ít, nhưng lấy chồng, theo vợ.
Vì chén cơm manh áo
phải xa nguồn
Nước chảy xuôi, theo
dòng trôi xa mãi
Có ngoái nhìn cũng
gửi ít thương suông.
Ngày thơ
ấy tôi biết gì thương cảm
Giờ nhớ ra nghe quặn
thắt tuổi chiều
Bà ngoại tôi âm thầm
trong túng thiếu
Cho rất nhiều mà
nhận chẳng bao nhiêu.
Bà ngoại
tôi cho hoài không đếm tính
Cho trọn đời, rồi
lặng lẽ… tiêu diêu.
BIÊN NHÂN
Ngày giỗ ngoại 16-10 âm lịch (1999)