Ta đã đi qua những chiếc cầu
Những vùng cát rộng, nước nông sâu
Bao mùa nắng cháy, bao mùa lũ
Đã không còn thấp thỏm lo âu
Thành thị, thôn quê những chiếc cầu
Vùng cao, vùng thấp có xa đâu
Đâu còn cách trở bao sông núi
Tình nghĩa đó đây chẳng nhạt màu
Ta đã duyên may có chiếc cầu
Lộ trình xa hố thẳm vực sâu
Nẻo về đã rõ, đâu tìm nữa
Nhịp bước đồng hành ta có nhau
Lữ thứ đang trên một chiếc cầu
Một lòng một dạ bước qua mau
Quên rồi năm tháng quanh cùng quẩn
Thẳng hướng bờ kia ánh nhiệm mầu.
BÀI
CÚ
1. Đò
chiều đang đợi khách xa
Trĩu vai nặng gánh
Sao qua kịp giờ.
2. Núi
kia cao thật là cao
Chưa lên đến đỉnh
Biết sao nhọc nhằn.
3. Lạnh
vô cùng
Đâu phải
Giữa trời đông.
4.
Nhiều lúc tai thích nghe
Nhưng lắm khi chỉ cần đôi mắt
Mọi điều dễ nhận hơn.
ĐỖ THỊ KẾT