Phù sa đắp bãi xây cồn
Và ai
trang điểm dáng hồn quê hương
Điệu
ngâm giảng kệ thân thương
Gợi
lòng tôi những mật đường ngày xưa
Sáng xuân theo mẹ lễ chùa
Tiếng
chuông như giục chân đua bước về
Qua
đò bát ngát bốn bề
Sông
dài thẳm, mắt mải mê nước trời
Lục
bình hoa tím réo mời
Bình
minh lan tỏa sáng ngời sông quê
Lên
bờ mẹ tắt đường đê
Ôi!
Mênh mông lúa, gió về rờn xanh
Sau
chùa cò trắng lượn quanh
Chuông
ngân quyện gió trong lành dìu tôi
Tôi
gặp Phật? Tôi gặp tôi?
Thiêng
liêng ý đạo, tinh khôi nghĩa đời
Thời
gian trôi, không gian trôi
Hương
quê kỷ niệm trong tôi xa mờ
Đón xuân già, rớt xuân thơ
Nụ
cười trơ nướu bên bờ nhân gian
Chuông
chùa chiều muộn ngân vang
Hồn
quê ôm bóng trăng vàng gọi ai
Người ơi xuân bất
tái lai.
NGUYỄN DO ĐẲNG