VỆT MỒ HÔI
Kính
tặng đạo huynh Huệ Khải
Có vệt mồ hôi lưng áo mẹ
Con
gọi tinh khôi ─ giọt sữa đời
Con
gọi phù sa ─ tình của muối
Biển
dẫu muôn trùng cũng thế thôi
Có giọt sữa đời trong men gạo
Có vị
phù sa hương cỏ xanh
Có
hơi đất thở chiều sương khói
Nơi
mẹ ─ dòng sông tưới ngọt lành
Con cũng mồ hôi loang ngực áo
Cũng
thấm roi đời muôn nỗi đau
Nên
hiểu trái tim từ nguồn ngọn
Mẹ về
─ con gói để mai sau
Nửa đời con gắng tâm tu học
Nên đạo,
nên thân buổi sống còn
Mai
kia, ân điển Thầy ban rưới
Con
dành cho mẹ, chẳng cho con.
HUỲNH VĂN MƯỜI
Tháng 6-2020
Chương Trình Chung Tay Ấn Tống dành quyển
số 98 in tập thơ GIỮA CHỐN TA BÀ của Huỳnh Văn Mười (Hà Nội: Nxb Tôn Giáo, 2015).
Thơ quá hay, và sách đã hết rất nhanh. Sau đó, Huỳnh Văn Mười bỗng dưng
"ngoài vùng phủ sóng". Cố liên lạc xin thêm thơ mà chỉ hoài công.
Nghe nói nhà thơ bận tu trì, công phu nghiêm mật. Hôm thân mẫu Huệ Khải về chầu
Thầy Mẹ, ba ông bạn thơ ở nơi xa (Trần Dã Sơn, Nguyễn Quốc Huân, Huỳnh Văn Mười)
không tiện đến viếng, nhưng đã chia buồn và gởi phúng điếu. Thế rồi, chiều
02-6-2020, lúc 15.21 giờ, Huỳnh Văn Mười mượn điện thư gởi tặng Huệ Khải một
bài thơ . . . Người Sài Gòn được bạn đạo Quảng Nam tặng thơ đã ứa nước mắt khi
đọc những dòng thơ bạn gởi vào.