Thơ Thiện Thắng TRẦN NGỌC LỢI
TA NHƯ HẠT BỤI
Ta như hạt
bụi giữa đời
Lang thang mấy kiếp luân hồi
có không
Giữa dòng thế sự mênh mông
Hơn thua vinh nhục gieo trồng
tử sinh
Ta từ đâu? Hỏi lại
mình
Rằng vô số kiếp u minh nhiều
đời
Loài thai, loài noãn, hóa
sinh
Hay loài thấp? Chẳng biết
mình loài chi
Ta nay may mắn làm
người
Vừa sinh tánh thiện lại vời
ác sao?
Tập khí gieo biết dường
nào
Dữ nhiều lành ít chất cao
núi đồi
Ta từ nay quán tâm ôi
Ăn năn tuy muộn cũng hồi
thấy tâm
Dẫu thân hòa cát ruộng đồng
Trở về hạt bụi gió lồng
bay bay.
Krông Păk, Mạnh Thu Mậu Tuất
LẠC GIỮA TRẦN GIAN
Khác chi
người khách
Lạc giữa trần đời lạ
Một mảnh thân tạm ẩn giữa
đất trời
Hình hài ôi, cội nguồn ai
tạo tác?
Đâu phép mầu nhìn thấu
kiếp xa xưa
Nhìn lại thân mình như
chùm gởi đu đưa
Vô lượng kiếp đi qua
Ai cha, ai mẹ?
Một đời gần nhất có mẹ có
cha
Rồi cũng chia xa.
Tuổi thơ ai còn nhớ?
Làng quê mộc mạc, cánh đồng
cò trắng xưa bay
Thôi chừ trần gian xa vắng
Cánh cò xưa còn viếng thăm
chăng?
Quê hương nguồn cội tịnh
hằng
Ẩn tàng tiềm thức sâu xa
Một thời chùm gởi tháng
ngày phôi pha
Chừ về cố quận mảnh đời
na.
Krông Păk, Mạnh Thu Mậu Tuất