Thơ
THÁI HOÀNG TÚ (mười sáu tuổi)
MÙA ĐỐT ĐỒNG
Gió thổi từng hồi, nắng chói chang
Rạ nằm xơ xác, đất khô khan
Đồng quê nay vắng màu hoa cỏ
Chỉ thấy tro bay cảnh úa tàn.
Ngọn lửa bừng bừng khói ngút cao
Chim trời sãi cánh, tiếng lao nhao
Mùi rơm cháy quyện mùi thơ ấu
Khóe mắt cay cay bỗng nghẹn ngào.
Ngó mãi... Rồi thôi, bước trở về
Mà lòng cứ đọng chút hương quê
Mỗi mùa lúa chín đều như một
Ký ức xưa nay thoáng cận kề…
Độ ấy từ khi ruộng cháy hồng
Một màu đất bạc trải mênh mông
Ủ bao mầm sống chờ mưa đổ
Đội đất vươn lên phủ cánh đồng.
Xanh tốt rồi ngày phải héo hon
Hoàn thân tro bụi: Luật sinh tồn
Mùa sau nối tiếp theo mùa cũ
Cũng lại mưa về nhú mạ non…
Cần Giuộc,
15-3-2020
QUÊ HƯƠNG TÔI
Chẳng phải uy hùng bởi núi sông
Hay trùng dương sóng nước mênh mông
Đây nơi thôn dã xa thành thị
Bát ngát chân mây những cánh đồng.
Nhờ người đi trước chịu gian lao
Mở đất khai hoang tự thuở nào
Lấy sức cần lao tô vẻ đẹp
Mồ hôi, xương máu biết là bao!
Bất khuất sa trường nhẹ tấm thân
Quên mình cứu nước với an dân
Chạnh lòng thương nhớ ngàn tên tuổi
Đã tiếc chi đâu chút bụi trần…
Tiền nhân khai Đạo cũng nơi đây
Xưa tại Vĩnh Nguyên Tự chốn nầy
Ân điển ban truyền nam tịch phái
Thiên phong Hội Thánh rạng danh Thầy.
Hai mùa mưa nắng vẫn thay phiên
Năm tháng thăng trầm phủ tự nhiên
Hướng đến tương lai ngày lạc nghiệp
Tạ ơn đất mẹ dưỡng con hiền.
Sau dầu xa cách những ngày thơ
Còn đó quê hương một bến bờ
Vùng đất tuổi tên trong sách sử
Tam Kỳ lưu dấu buổi ban sơ.
Cần Giuộc,
11-3-2020
CÓ NHỮNG ƯỚC MƠ
Ước muốn cùng xây đắp Đạo Trời
Đại
đồng huynh đệ khắp muôn nơi
Bên
nhau ta kết vòng nhân ái
Bước
nẻo chông gai vẫn miệng cười.
Ước ngày bá tánh được an sinh
Hai
chữ thương yêu đượm thắm tình
Yên
ấm chan hòa trong bốn bể
Nước
giàu dân mạnh hưởng khương ninh.
Trở lại cuộc đời của chính ta
Chẳng
cần mơ ước những xa hoa
Vui
cùng trang sách, lòng thanh thản
Âu
cũng nhàn an thật đó mà.
Và mãi thầm mơ ước nguyện nầy
Trên
đường thiên lý nặng hai vai
Chỉ
xin một phút ngừng xuôi ngược
Lặng
lẽ cho tôi đảnh lễ Thầy…
Cần Giuộc,
09-3-2020