GỢI NHỚ TÂY NGUYÊN
Tắc… kè… tắc… kè!
Tôi đã nghe
Âm thanh trở thành nỗi nhớ
Nhớ vùng đất đỏ Tây Nguyên
Nhớ cơn mưa đầu hạ
Nhớ bạt ngàn cà phê xanh ngắt lá
Trập trùng tít tắp những rừng tiêu
Nam-Ngãi-Phú-Bình gần gũi biết bao
nhiêu
Trung Hòa,Trung Phước An, Trung Điền
Hành trình cháu con tiếp bước
Ngưỡng vọng, kính yêu lớp người đi
trước
Phá thạch, khai sơn để lại muôn đời
Bản lĩnh, đức tin chiếu tỏa ngời ngời
Giữ Đạo, thờ Thầy, tuân y chánh pháp
Dày dạn nắng mưa nhưng lòng ấm áp
Hướng cội nguồn - báo
đáp, tri ân
Vất vả đường xa sao vẫn thấy gần
Sức mạnh ấy, bao niềm mơ ước ấy
Tây Nguyên trọn lành ân phước Kỳ Ba.
Nỗi nhớ mênh mang
Đắc Lắc, Trung Hòa,
Trung Phước An, Trung Điền
Ngàn hoa nở rộ
Công cuộc xiển dương trong ơn cứu độ.
Tháng 4 Đinh Dậu (2017)
TÌM VỀ YÊN
TỬ NON THIÊNG
Giã từ điện ngọc lầu son
Một lòng hướng Phật lên
non tu hành
Trúc Lâm thiền phái lập
thành
Danh sơn Yên Tử sử xanh
Phật Hoàng
Văn hóa Đại Việt rỡ ràng
Hơn tám thế kỷ, kho tàng
còn đây
Đỉnh thiêng cao vút tầng
mây
Ngẩn ngơ chiêm ngưỡng
chốn này, năm xưa
Chí tâm tả mấy cho vừa
Hoằng dương Phật pháp,
tháp chùa dựng xây
Kiến trúc, nghệ thuật
hiển bày
Tư tưởng vô giá ngàn sau
trường tồn
Khí thiêng sông núi mãi
còn
Đại ngàn hùng vĩ tâm hồn
an nhiên
Tưởng rằng đây chốn thần
tiên
Bồng bềnh mây nổi dáng
nghiêng nghiêng chào
Bạch vân gọi gió lao xao
Trúc rừng tao nhã thanh
cao vươn mình
Đường tùng sừng sững rộng
thinh
Sum sê xanh tỏa khí linh
đất trời
Non thiêng Yên Tử gọi mời
Cõi miền an tịnh ai ơi
tìm về.
VĨNH LỘC QUÊ EM
Tôi đã về Vĩnh Lộc quê em
Thăm di tích nhà Hồ, tòa
thành bằng đá
Đất An Tôn vùng quê Thanh
Hóa
Mã, Bưởi đôi dòng sông
nước bao quanh
Tôi đã xem hình ảnh La
Thành
Chiến lũy tre gai giữ
làng giữ nước…
Nét độc nhất nơi đây có
được
Kiến trúc tòa thành vững
chãi quy mô
Còn vẹn nguyên các khối
đá khổng lồ
Những phiến đá đến hai
mươi tấn
Xếp chồng nhau chẳng chất
kết dính nào
Thật ngỡ ngàng, thành cổ
Tây Đô
Công trình dựng xây chỉ
trong ba tháng
Hơn sáu trăm năm, nay
thành di sản
Đâu chỉ Việt Nam ,
thế giới bảo tồn
Vĩnh Lộc quê em sức sống
tâm hồn
Nơi phát tích mười hai
đời Chúa Trịnh
Những tướng quốc lẫy lừng
Mặc khách, thi nhân...
Để lại cho đời bài học,
nhận chân
Trông xa nhìn gần, nhân
tâm quy tụ…
Vĩnh Lộc quê em
Còn bao kỳ thú.
CHỊ TÔI
Mười sáu tuổi chị lấy chồng
Tôi chào đời năm sau đó
Gần tám mươi, tâm trí còn in rõ
Mưa nắng cuộc đời chị thường kể tôi
nghe
Ngùi ngùi đôi mắt đỏ hoe
Giá như mình còn mẹ
Biết mẹ sẽ nghĩ gì
Mẹ nói thế nào
Thôi, kệ, con ơi!
Bao hụt hẫng chơi vơi
Cháu con chừ đâu hiểu được
Người sau, người trước
Sao vẹn nghĩa tình
Mong được cho ai
Đâu nghĩ riêng mình
Ơn Trời cho khỏe mạnh
Buồn vui ấm lạnh
Duyên phận kiếp người
Lại nhớ mắt mẹ cười
Thôi, kệ, con ơi!
ĐỖ THỊ KẾT