Thứ Năm, 24 tháng 10, 2019

THƠ VĨNH AN (Đạo Uyển 32)


BUỔI SÁNG
Buổi sáng trong suốt như pha lê
Thanh thản hàng ly sạch sẽ
Cạnh phích nước và những phin i-nốc
Trên căn gác vắng người
Buổi sáng bên hàng cây im lặng.
Những chòm lá xanh nguyên sơ
Làm chiếc nôi cho hạt sương ngủ muộn
Buổi sáng nhẹ như cánh thiên thần
Bay qua không tiếng động.
Buổi sáng như một lần gặp gỡ
Không hẹn trước, chẳng nhiều lời
Sáng suốt và uể oải
Như giọt cà phê rơi . . .
VĨNH AN
MƯA TRÊN PHỐ
Cơn mưa đầu mùa trên phố
Li ti rơi trong nắng chiều
Long lanh ngọc trời ươm nắng
Hàng cây cao đứng làm thinh.
Mưa rơi từ chiếc dù mây
Lệ ai nhẹ nhàng ướt đất?
Buồn ai nguôi trong màu lục
Tay cây đón nhận vơi đầy?
Hạt mưa mượn gió bay nghiêng
Dính vào tóc em trăm hạt
Dòng tóc lấp lánh sông Ngân
Mắt em đôi vì sao hát.
Cuộc đời tẻ nhạt lao lung
Cơn mưa đầu mùa tiếp sức
Giữ em dừng chân giây phút
Tìm lên chỗ trú hiên nhà.
Mưa tan ngày cũng mỏi mòn
Thành buổi chiều vàng hờ hững
Đi giữa khí chiều lơ lửng
Ngẩn ngơ tiếc trận mưa tàn.
VĨNH AN