CÓ KHÔNG
Từ không đến có, có rồi hoàn không
Một đời theo mãi có không
Xuôi tay còn lại chữ không bên mình.
KHA NGUYỆT
THƠ TRÍCH NGANG
. . . Đồng nghèo ruộng nuông tay lấm
Phố sang lạnh ngắt chân bùn
Đục trong thì sông vẫn chảy
Vẫn tình vẫn sống thủy chung
Hạnh phúc từ điều rất nhỏ
Vì người ta mới còn ta
Như anh và em vậy đó
Càng yêu càng phải thật thà . . .
PHAN THÀNH MINH