MẸ TÊM
TRẦU
Mẹ ngồi têm lá trầu
vàng
Xuân đi để lạnh hai hàng cau không
Chơ vơ gốc rạ úp đồng
Gió Lào xước mặt dòng sông lở bồi
Con thuyền ký ức không
trôi
Lòng mẹ sóng vỗ đánh rơi nhịp chèo
Người đi giậu đổ bìm leo
Thoát làm sao nổi cái nghèo mẹ ơi
Tháng năm núp mái lá
gồi
Nón mê che chỗ mẹ ngồi đêm mưa
Gió lùa rát rạt phên thưa
Ngày đội nắng
Đêm đội mưa buồn buồn
Trái tình ai tạc tròn
vuông
Sông tình ai tách lạch luồng suối khe
Cay gừng mặn muối ngậm nghe
Đêm che tiếng khóc
Ngày khoe tiếng cười
Mẹ ngồi têm lá trầu ôi
Cau non háp nắng cậy vôi già nồng
Mái cò lặn lội thềm sông
Nhặt lên thả xuống cái không chung tình.
PHAN THÀNH MINH