HỌC TU THEO LỜI MẸ DẠY
DIỆU NGUYÊN
Vào đêm trung thu năm Bính Ngọ
(29-9-1966), Đức Mẹ giáng đàn tại thánh thất Tân Định (quận Nhứt, Sài Gòn) và
ban cho các con cái của Mẹ lời giáo huấn như sau:
DIÊU TRÌ KIM
MẪU VÔ CỰC ĐẠI TỪ TÔN
Mẹ mừng các con.
THI
Chín
trùng Mẹ đến với con thơ
Chứng ở lòng con biết kỉnh
thờ
Ân huệ sẵn dành bao hạ quý
Nhơn tâm miễn đặng noi đường
chánh
Thế đạo may ra thoát cảnh mờ
Mỗi độ thu về ghi bút ngọc
Giữ gìn tu học ấy Thiên cơ.
Mỗi độ thu về, các con đều mong mỏi đến trước linh cơ để nhìn Đấng
Từ Mẫu vô hình, dâng lên tấm lòng thành kỉnh thiết tha giữa hồi điên nguy ([2]) thế sự.
Con ôi! Tình Vô Cực vô biên vẫn ban đều muôn vật. Hôm nay trước
các con, Mẹ đem hồng ân chan rưới cho các con được bình tâm, khuây hết nỗi niềm
riêng của mỗi đứa. Mẹ miễn lễ. Các con đồng an tọa đàn tiền nghe Mẹ dạy.
Hỡi các con! Mẹ đã dạy rất nhiều từ khi dùng linh điển đến với các
con. Mùa thu này Mẹ khen ngợi tinh thần đạo đức của các con có phần tiến hóa,
dầu trải qua bao nhiêu khảo đảo của nhơn tâm và thế sự. Trung thu này Mẹ không
đem công việc mới đến cho các con, chỉ dạy thêm các việc con đang làm mà chưa
được đó thôi.
Con ôi! Chí Tôn hằng ngự nơi lòng mỗi trẻ. Mẹ hằng nuôi nấng linh
hồn các con. Còn trong việc tu hành học đạo đã có giới luật, quyền pháp là
khuôn mẫu, mực thước để un đúc các con, và các con lần dò trong đường chánh
quả. Thánh ngôn, thánh giáo là những tiếng gọi thiêng liêng khi các con bị thất
tình, lục dục bao vây. Những điều hay dở, thị phi là những tấm gương sáng chói
cho các con thấy rõ sự thực hư thành bại, thì các con phải quây quần với nhau
để giữ gìn những điều quan trọng lại mà tu học. Đừng ngại ([3]) chuyện xa xôi để tư tưởng được phát minh
thành đạo. Tu học và hành đạo là những Thánh Hiền Tiên Phật đó, con à. (…)
Con ôi! Mưa thu còn ảm đạm, gió thu còn thê lương. Các con phải
bình tâm tu học. Đừng buông lung ngoại vọng.([4]) Đừng nghĩ chuyện bao đồng. Những công
quả của các con trong một năm, công tác các con cần phải tiến lên. Còn những
chuyện xa xôi thì nên dứt bỏ. Tất cả thành công rực rỡ sẽ đem đến niềm tin hành
chánh đạo của các con. (…)
Trung thu bút ngọc đề thơ
Ban ơn con trẻ gội nhờ điển ân.
Mẹ ban ơn lành các con Cơ Quan Phổ Thông Giáo Lý. Chư Thánh Nữ Tiên Nương đã ban ân huệ trong các hoa quả.
Vậy khi xả đàn, các con chia nhau mà dùng.
Giã từ các con, Mẹ hồi Diêu Điện. Thăng.
Trong bài thánh
giáo trên đây, Đức Mẹ dạy: “Mẹ đã
dạy rất nhiều từ khi dùng linh điển đến với các con.”
Thật vậy, theo lịch sử đạo Cao Đài, Đức
Mẹ giáng trần ban ơn cho chư vị Tiền Khai Đại Đạo trong đêm Hội Yến Bàn Đào đầu
tiên vào ngày rằm tháng 8 năm Ất Sửu (1925), và kể từ đêm rằm tháng 8 đầu tiên
ấy, hầu như trung thu năm nào Đức Mẹ cũng đều giáng trần để ban cho các con cái
của Mẹ biết bao lời dạy dỗ nhủ khuyên, chưa kể những lần Đức Mẹ giáng đàn vào
những thời điểm khác trong năm. Tuy nhiên, có lần Đức Mẹ hỏi:
Từ thử dạy khuyên đã quá
nhiều,
Do đó, trong
đàn cơ này Đức Mẹ bảo: “Trung thu này Mẹ không đem công việc mới
đến cho các con, chỉ dạy thêm các việc con đang làm mà chưa được đó thôi.”
Vậy
chúng ta hãy thử kiểm điểm xem những việc nào chúng ta “đang làm mà chưa được” như lời Mẹ bảo.
Đức Mẹ
dạy: “Con ôi! Chí Tôn hằng ngự nơi lòng
mỗi trẻ.”
Chúng
ta quán xét xem tâm mình có phải là tòa sen để Thầy ngự chưa? Đức Mẹ bảo rằng “Chí Tôn hằng ngự nơi lòng mỗi trẻ”, có
nghĩa là Thầy luôn sẵn sàng ngự vào tâm của con cái nơi cõi hồng trần; tuy
nhiên phải có điều kiện để Thầy ngự.
Ví dụ
như trong nhà chúng ta bóng đèn đã được nối với với dây điện và dòng điện có
sẵn, nhưng chúng ta phải bật công tắc thì đèn mới cháy sáng. Tương tự như vậy,
chỉ khi chúng ta nghĩ đến Thầy thì Thầy mới ngự vào tâm ta, như lời Đức Vạn Hạnh
Thiền Sư dạy:
Tâm tưởng Phật, Phật Trời hằng ngự
Nếu
tâm chúng ta chứa đầy những thất tình lục dục, tham sân si, thì làm gì còn chỗ
cho Đức Chí Tôn ngự vào. Do đó, hằng ngày hằng giờ hằng phút, cần phải dọn dẹp
tâm mình cho thanh khiết ngõ hầu làm bửu tòa để Thầy ngự vào.
Đức Mẹ
dạy: “Mẹ hằng nuôi nấng linh hồn các con.”
Con
người chúng ta có hai phần: thể xác và linh hồn. Thể xác cần phải được nuôi
dưỡng hằng ngày bằng thực phẩm thì linh hồn cũng cần phải được nuôi dưỡng bằng
những món ăn tinh thần.
Đức
Mẹ hằng nuôi nấng linh hồn chúng ta bằng những lời đạo lý thanh cao, bằng pháp
môn công phu tịnh luyện. Chúng ta thử kiểm điểm xem hằng ngày mình có nuôi
dưỡng linh hồn bằng những thức ăn tinh thần thanh khiết mà Đức Mẹ ban cho
không?
Trong
thời đại điện tử ngày nay, chỉ cần một cái nhấp chuột thôi, chúng ta liền có
thể vào mạng internet với biết bao những “món ăn” trong đó, bổ dưỡng có, độc
hại có. Nếu chúng ta không biết chọn lọc, để cho những thứ độc hại thâm nhập
vào A Lại Da Thức của mình thì linh hồn chúng ta sẽ bị đau ốm quặt quẹo ngay.
Đức
Mẹ dạy: “Còn trong việc tu hành học đạo
đã có giới luật, quyền pháp là khuôn mẫu, mực thước để un đúc các con.”
Chúng
ta kiểm điểm xem mình đã tuân thủ nghiêm nhặt giới luật quyền pháp chưa. Đức
Giáo Tông Vô Vi Đại Đạo dạy:
“Chư hiền ôi! Đời có gì quý trọng hơn vàng bạc. Người tu
hành có gì quý trọng hơn giới luật. Giới
luật là một chiếc thuyền để sang sông. Người tu hành muốn qua bờ giác bên
kia phải nương nhờ ở giới luật. Giới
luật là cái chưn để cho các hiền đi đến tận cùng Thầy. (…) Kẻ nào tu hành
dù cho pháp môn nào mà không gìn giữ giới luật thì khác nào kẻ qua sông mà
không có thuyền, kẻ muốn đi mà không có chưn đó vậy. (…) Không ở trong khuôn
khổ giới luật thì làm sao thành được Đạo!” ([7])
Muốn giữ tròn giới luật thì cần phải luôn ghi nhớ
và thực hành những lời Ơn Trên dạy. Do đó Đức Mẹ dạy: “Thánh ngôn, thánh giáo là những tiếng gọi
thiêng liêng khi các con bị thất tình, lục dục bao vây.”
Thật
vậy, thánh ngôn, thánh giáo là vị cứu tinh giải thoát chúng ta ra khỏi vòng vây
của thất tình, lục dục. Chẳng hạn như mỗi khi tâm mình có điều phiền não thì
hãy nghĩ ngay đến lời dạy của Đức Giáo Tông:
Rằng đời cõi tạm thế gian
Khi
ấy tâm sẽ bình an trở lại ngay tức khắc. Hoặc những lúc lo âu bối rối vì những
khó khăn, trắc trở của cuộc sống thì hãy nghĩ ngay đến lời dạy của Đức Bảo Pháp
Chơn Quân Huỳnh Chơn:
Lòng con tin Đấng Cao Đài
Thế
thì tâm ta sẽ được nhẹ nhàng, bớt âu lo ngay. Tuy nhiên, có ý kiến cho rằng đôi
khi thất tình, lục dục bao vây ngặt nghèo quá thì chúng ta cũng không còn tâm
trí đâu mà nhớ nghĩ đến lời dạy của Thiêng Liêng. Do đó, nếu chúng ta làm đúng
lời Đức Giáo Tông Vô Vi Đại Đạo nhủ khuyên là “mỗi ngày
phải chừa một giờ để đọc thánh kinh hiền truyện”,([10])
thì tâm hồn chúng ta sẽ luôn được mạnh khỏe cứng cát, không dễ gì bị thất tình,
lục dục lôi kéo, cám dỗ vào đường tội lỗi, khổ đau phiền não cũng được tiêu
trừ. Đức Mẹ dạy:
Hằng
xem đọc kệ kinh thánh giáo
Để tâm hồn cổi tháo nghiệt
oan
Cho lòng con được thênh thang
Đức Mẹ
dạy: “Những điều hay dở, thị phi là những
tấm gương sáng chói cho các con thấy rõ sự thực hư thành bại, thì các con phải
quây quần với nhau để giữ gìn những điều quan trọng lại mà tu học. Đừng ngại
chuyện xa xôi để tư tưởng được phát minh thành đạo. Tu học và hành đạo là những
Thánh Hiền Tiên Phật đó, con à.”
Những
điều hay dở, tốt xấu, thành công hay thất bại của người khác đều là những bài
học quý giá cho bản thân mình. Chúng ta học tập những điều hay và tránh chừa
những điều dở mà người khác đã lỡ vấp phải. Đức Mẹ nhắc nhở chúng ta hãy giữ
gìn những điều quan trọng lại mà tu học chứ đừng mơ tưởng chuyện xa xôi. Ở đoạn
cuối bài thánh giáo, Đức Mẹ lại nhắc:
“Các con phải bình tâm tu học. Đừng buông
lung ngoại vọng. Đừng nghĩ chuyện bao đồng. Những công quả của các con trong
một năm, công tác các con cần phải tiến lên. Còn những chuyện xa xôi thì nên
dứt bỏ.”
Vậy,
những chuyện bao đồng, xa xôi là những chuyện gì? Và những điều quan trọng là
những điều gì?
Những
chuyện bao đồng, xa xôi là những điều không mang lại lợi ích thiết thực cho sự
tu tiến. Chẳng hạn như chạy đây chạy đó, nghe nói nơi nào có thầy hay sư lạ thì
liền chạy theo. Hoặc là tìm hiểu Thiên cơ xem khi nào thì tận thế, khi nào Hội
Long Hoa diễn ra, v.v… Trước đây có nhiều người đi hầu đàn nhằm mục đích cầu
hỏi Thiêng Liêng về Thiên cơ thế sự và được Đức Mẹ dạy như sau:
“Các con đừng mong vọng Thiêng Liêng thố lộ Thiên cơ cùng thời
cuộc. Mong vọng đó là kẽ hở, là chỗ yếu để cho mỵ tà lợi dụng sở thích đó,
hướng dẫn các con xa Thầy xa Đạo.
Hỡi các con! Muốn biết để làm chi? Giả thử Thiêng Liêng cho biết
đời thượng nguơn thánh đức sẽ lập vào năm tháng, ngày giờ nào đó, rồi các con
phải làm gì cho thích hợp khi các con thiếu công quả, thiếu những đức tính của
người tu? Tai hại hơn nữa, khi các con biết được Thiên cơ thời sự, bản tánh háo
danh, hiếu kỳ sẵn có, tiết lậu đầu đàng xó chợ, đó là mầm tai họa nảy nở trong
người các con.
Các con chỉ nên biết có một đường lối tu nhơn tích đức, công quả
phổ giáo Đạo Trời, cảnh tỉnh sanh linh để mỗi người thực hiện được tình thương.
Hễ thương thì không còn giết hại lẫn nhau, đời thái bình thạnh trị dầu không
cầu mong cũng đến.” ([12])
Do
đó, trong bài thi mở đầu bài thánh giáo, Đức Mẹ dạy:
Mỗi độ
thu về ghi bút ngọc
Giữ gìn tu học ấy Thiên cơ.
Vậy,
giữ gìn các thánh ngôn, thánh giáo của Thiêng Liêng để học tu mới là điều quan
trọng mà Đức Mẹ muốn chúng ta thực hiện. Đó cũng chính là làm đúng theo Thiên
cơ mà Trời đã sắp bày. Đức
Mẹ bảo: “Tu học và hành đạo là những
Thánh Hiền Tiên Phật đó, con à.” Có nghĩa là chỉ có tu học và hành đạo,
thực hành tam công (công quả, công trình, công phu) mới giúp chúng ta trở nên
bậc Thánh Hiền, mới thành Tiên thành Phật.
Tóm
lại, Đức Mẹ mong muốn chúng ta thực hành cho được những điều sau đây:
1.
Luôn giữ tâm thanh khiết để Đức Chí Tôn ngự vào.
2.
Luôn nuôi dưỡng linh hồn mình cho mạnh khỏe cứng cát bằng thánh ngôn, thánh
giáo.
3.
Tuân thủ giới luật và quyền pháp Đạo.
4.
Học tập những điều hay điều dở, những thành công thất bại của người khác để làm
bài học kinh nghiệm cho bản thân mình.
5.
Phải bình tâm tu học và hành đạo cho tinh tấn. Đừng lo nghĩ chuyện bao đồng xa
xôi.
Xin
cầu nguyện cho tất cả huynh tỷ đệ muội chúng ta đều thực hành được rốt ráo lời
Đức Mẹ dạy để làm món quà tinh thần kính dâng lên Đức Mẹ kính yêu nhân dịp đại
lễ Triều Thiên Vô Cực Hội Yến Bàn Đào.
DIỆU NGUYÊN