Thứ Bảy, 12 tháng 5, 2018

15 THƠ TRẦN DÃ SƠN & BIÊN NHÂN (ĐẠO UYỂN HẠ 2018)

SẮC MÀU CUỘC SỐNG
Tô canh mẹ nấu rau dền
Trăng rằm hôm đó ngủ quên mới về
Mùi trăng quyện với mùi quê
Mùi sông nước đậm mùi mè mới rang
Tô canh sóng sánh ánh vàng
Lá tre nhớ chiếc mâm nang đến tìm
Trong nhà đèn cũng hết tim
Bữa cơm phải dọn ra thềm chờ trăng
Bây giờ điện sáng giăng giăng
Tô canh vắng bóng chị hằng thuở nao
Muối mè thay bởi món xào
Mà thương yêu cũ món nào thế đây
Ngồi nhìn nắng đuổi theo mây
Hoàng hôn không giữ để ngày trôi đi
Vẳng nghe gió núi thầm thì
Cuộc đời là cuộc chia ly ta người
TRẦN DÃ SƠN
Thánh thất Trung Phước An
Phước An, Krông Pắk, Đắk Lắk

CHIẾC BÓNG NAM XƯƠNG
Chồng đi trận, vợ nuôi con
Đêm đêm chiếc bóng héo hon ngóng chờ
Ngày về nghe trẻ * u ơ
Nghi tình đen bạc bóng ngờ hiện ra...
Chiếc bóng nào thân thương mỗi tối
Dìu con thơ vào giấc thiên thần?
Chiếc bóng nào chập chờn ma quái
Ám chàng Trương mờ mắt giả chân?!
Lòng chung thủy trắng ngần tan nát
Nàng đành nhờ nước giải oan khiên
Chinh phu chết lặng trong đêm lặng
Nhìn bóng mình, nhìn sự thật ngửa nghiêng!
Ôi! Chiếc bóng tù mù đêm ấy
Còn chờn vờn đe dọa triền miên
Bâng khuâng cố sự ngùi thế sự
Thương chàng, nàng, ta nghiệm lẽ trần duyên.
Ai về, ai khiến ai đi?
Đóa hồng hạnh phúc, sân si cướp rồi
Dòng đời bóng lững lờ trôi...
BIÊN NHÂN
* Ngọn đèn dầu tắt đừng nghe trẻ… (Lê Thánh Tông)

HOA ĐẠO VƯỜN ĐỜI
Khi liễu nghĩa đạo đời chung dòng sống
Lòng người tu thôi chia tách hải hà
Trong xã hội, đạo ngát hương thanh dịu
Giữa nhân sinh, đời ngọt thắm trái hoa
Đời yêu đạo, giàu sang vườn bản sắc
Đạo vì đời, trong sáng cõi ta bà
Chân, thiện, mỹ - đạo đời hòa vun tưới
Phúc, lạc, an - đời đạo hảo nước nhà
Đời và đạo không hai mà chỉ một
Đạo và đời xin chớ tách nhau ra.
BIÊN NHÂN
            Khánh An, An Phú, An Giang