LỜI DẠY PHÁI NỮ
Chơn
Lý Đàn (Vạn Quốc Tự)
Tuất thời, 01-4 nhuần Giáp
Dần (Thứ Tư 22-5-1974)
Thông công: Bộ phận Hiệp Thiên Đài Cơ Quan Phổ
Thông Giáo Lý Cao Đài Giáo Việt Nam .
Pháp Đàn: Chơn Tâm. Đồng Tử: Thanh Thủy. Độc giả: Hồng Mai, Bạch Tuyết.
THI
Sớm
dạo hoa viên tối tịnh phòng
Rèm mây nhạc gió thú thong
dong
Vì đời còn lắm cơn khổ nạn
BẮC HÀ SỨ NỮ
Chào
chư Thiên mạng. Chào chư liệt vị nam nữ. Sứ Nữ đến báo tin có Đức Vân Hương
Thánh Mẫu lâm đàn. Chư liệt vị thành tâm
nghinh tiếp. Thăng.
TIẾP ĐIỂN
THI
VÂN HƯƠNG THÁNH MẪU đến trần gian
Nếu biết cõi đời nhiều khổ
lụy
Vương mang đeo đẳng khó thanh
nhàn.
VÂN HƯƠNG THÁNH MẪU
Chào
chư Thiên ân hướng đạo. Chị
mừng các em nữ phái.
Chị
vâng lịnh Từ Mẫu đến trong giờ này để nhắc nhở những điều cần thiết cho việc tu
thân hành đạo. Các em an tọa.
Thời gian mau quá, các em nhỉ!([4]) Thấm thoát đã mấy mùa thu. Các em có nhớ không? Các em là những người
con ngoan của Đức Từ Tôn Kim Mẫu được Thượng Đế ân ban sứ mạng vào đời để góp
công cùng Tạo Vật ([5]) lập thượng nguơn thánh đức trong chu kỳ
tái tạo. Thế các em đã ý thức được gì chưa và đã làm gì với sứ mạng của các em?
Hiện tình dân tộc còn điêu đứng khổ nàn, nước nhà còn
ly loạn, thế giới nhân loại còn đổ xô vào hố sâu tận diệt. Những người có sứ
mạng đem Đạo vào đời để vãn cứu ([6]) tình thế nguy vong tất phải chịu nhiều
cam go thử thách, trước khi tìm nguyên nhân để cứu cánh.([7])
Các em ôi! Đường trần nhiều lối rẽ, muôn hình vạn
trạng thay đổi đổi thay. Bước chân vào đời là vào trường tiến hóa của vạn sinh.
Những điều chánh tà, vinh nhục, họa phúc, bại thành luôn luôn diễn biến vào ra
trong vọng ngã ([8]) của con người.
Cái bản thể ([9]) tuyệt đối của con người trong cõi đời
tương đối này có còn được lưu ý gìn giữ hay không hay lại bị che lấp trong lãng
quên vì thế sự. Con người bằng lòng với hai tiếng định mệnh và định mệnh cũng
là bức tường không chân mà con người tự cho đó là một thế tựa vững chắc rồi phó
mặc thời gian đưa đẩy cuộc đời trôi xuôi theo dòng nhân quả.
Cái vốn liếng tự hữu ([10]) đã đánh mất, còn lại những gì đều là vay
mượn, bám víu cầu may mà chính con người cũng chưa hay biết. Con người đã hoàn
toàn sụp đổ vào vực thẳm của danh lợi tình tiền. Đến những hàng có sứ mạng thế
Thiên hoằng hóa cũng bị lâm vấp vào vọng ngã mà sai đường lạc lối, không trọn
phận đối với Chí Tôn Thượng Đế.
Các em ôi! Cái bản thể không tự nó chánh tà, thiện ác,
vinh nhục, họa phúc, thành bại, siêu đọa cũng như Đức Thượng Đế không bao giờ
đem điều ấy đến cho ai, cho một loài vật nào. Chính những cái dục vọng, tham
lam, ích kỷ, tàn bạo đã gây ra những thứ đó để chịu vay trả luân hồi trong định
luật của thiên nhiên.
Các em có nghĩ gì về Đức Thượng Đế đến khai Đạo ở trần
gian không? Các em có hiểu rằng tất cả vạn hữu đều do Đạo mà có không? Các em
phải hiểu để tìm thấy nguyên nhân khai Đạo của Thượng Đế.
Các em ôi! Thượng Đế đến khai Đạo để giải tỏa lớp vô
minh đang che lấp bản thể của con người. Giải tỏa cái kho tàng quý giá đã chôn
sâu trong đáy mộ của thể xác nghèo nàn đang khắc khoải rên siết
trước ảo ảnh vàng son rực rỡ. Trong lúc đó, những người
giác ngộ lãnh hội được thánh ý thiêng liêng đã tự giải tỏa và nhận lấy trách
nhiệm đem thánh ý đến cho mọi người đều được Thượng Đế chấp nhận và ân ban
quyền pháp Đại Đạo để phụng Thiên sự dân, trong đó có nữ phái.
Nữ phái cũng được thừa hưởng ân huệ vô biên và hiện
tại các em là một chứng minh thật sự. Các em đặt đời mình trong khung cảnh đạo
đức, cải tạo nếp sống thường tình để sống có ý nghĩa hơn. Các em đã khoát bức
vô minh, khai thác được kho tàng vô giá bửu.([11]) Các em hãy biết dụng kho tàng ấy, tạo đủ
điều kiện để hoàn thành bổn phận thiêng liêng về cùng Đức Chí Tôn Thượng Đế.
Các em hãy coi chừng sẽ bị cướp phá bất cứ lúc nào phóng tâm ([12])
theo ảo ảnh ([13])
phù ba,([14])
các em sẽ bị chư ma hàng phục ([15])
và mất mát tất cả.
THI
Nữ phái em ơi tỉnh mộng trần
Dầu cho đẹp mấy bao nhiêu nữa
Trở
về nội bộ Nữ Chung Hòa, mùa thu năm này các em có nhớ là sẽ làm gì chăng hỡi
các em?
Mùa
thu năm này sẽ đánh dấu bước tiến Nữ Chung Hòa với sứ mạng Đại Đạo. Vì thế, Đức
Bồ Tát và Chị đã chỉ vẽ đường lối cho các em thực hiện ý thức chung hòa cho đến
ngày tất cả nữ phái đều là nữ phái Đại Đạo Tam Kỳ Phổ Độ, và phải có ngày tổng
hội toàn quốc. Các em có bao giờ ý thức đến điều ấy không? Chị mong rằng các em
đã ý thức và tất cả nữ phái phải ý thức.
Các
em ôi! Đại gia đình của dân tộc đã bị rạn nứt đau thương
chưa hàn gắn nổi, thế mà đoàn người tìm linh dược lại giành nhau sớt chia để
bồi bổ tư riêng cá nhân mình, cho phe nhóm mình, thì linh dược đâu còn đủ để
chữa đại bệnh trầm kha cho nước non dân tộc. Phương chi ([18]) nữ phái có một sứ mệnh to tát trong cơ sanh hóa, bảo tồn
(…).
Thôi,
bao nhiêu cũng đủ rồi.
(…)
Đức
Bồ Tát đã đến.
(…)
Xin
giã từ chư Thiên ân hướng đạo. Chị
giã từ các em nữ phái. Thành tâm nghinh tiếp Đức Bồ Tát giáng. Thăng.
THI
Giáng trần độ rỗi các nguyên nhân
Thức tỉnh thoát ra giấc mộng trần
QUAN ÂM BỒ TÁT
Bần
Đạo mừng chư hiền đệ, hiền muội Thiên ân hướng đạo và đạo tâm.
Bần
Đạo đến sớm một phút khi Thánh Mẫu vừa dứt lời (…) để đem chút ân lành
của Từ Tôn Kim Mẫu ban phát lại cho chư hiền đệ, hiền muội. Miễn lễ. Toàn thể
đồng an tọa.
Bần
Đạo rất hoan hỷ trước sự hiện diện hôm nay với tấc lòng mộ đạo ham tu của chư
hiền đệ, hiền muội. Bần Đạo sẽ đem những điều hay lẽ thật để chỉ cho chư hiền
đệ, hiền muội trên bước đường tu thân hành đạo giữa cõi đời ly loạn nầy.
Đời
có loạn ly đau khổ, nhân loại mới sực tỉnh hồi đầu([21]) để
quay về với đạo lý bản nguyên.([22]) Từ thuở mới đến hồng trần, con người đã mang cái Đạo vào
đời để hoạt bát, linh động trong cuộc sống của kiếp vi nhơn. Những giác tánh
hồn nhiên tự thuở vẫn có ở mỗi con người. Nhờ có đó mà chư hiền ngày nay mới
biết giác ngộ để tránh xa những gì cám dỗ lôi kéo chư hiền đệ, hiền muội vào
cạm bẫy vật chất, tham vọng đấu tranh, sát hại lẫn nhau. Nhờ bổn tánh thiện
lương mà chư hiền đệ, hiền muội mới tìm thấy đường ngay lối thẳng để hướng
thượng, đưa tâm linh vào cõi sáng suốt để nhận lãnh ánh sáng đạo mầu.
Hỡi
chư hiền đệ, hiền muội! Đứng trước sự vong tồn([23]) của
nhơn loại, lòng từ bi bác ái sẵn có trong con người đạo đức chơn tu, lẽ tất nhiên
chư hiền đệ, hiền muội sẽ không quên sứ mạng Tam Kỳ Phổ Độ Thượng Đế đã ban
trao cho mảnh đất nhỏ nhen ([24]) nầy.
Cái
sứ mạng to tát ấy không nhứt thiết phải dùng đến thế lực
hùng mạnh, khí cụ tối tân, tài ba xuất chúng, mà lại rất cần đến nội tâm của mỗi
cá nhơn, mỗi gia đình, mỗi dân tộc, bởi vật chất càng tăng cường trong ánh văn
minh chói lọi thì tinh thần càng băng hoại,([25]) sa
sút. Vì đó, phải đem lại sự quân bình cho cả hai, tâm linh và nhơn sanh. Có
được sự quân bình ấy thế giới này mới hòa bình, nhơn loại mới an vui, thạnh
trị.
Nếu
chư hiền đệ, hiền muội biết hướng thượng, biết gìn thiên lương chơn tánh, biết trau dồi báu ngọc mâu ni, chư hiền đệ muội sẽ có một cảnh
thiên đàng trong nội tâm ngày ngày an lạc.
Ngược
lại, chư hiền đệ muội mãi tiến bước trên đường dục vọng, buông bắt những ảo ảnh
phù hoa, làm sao tránh được cảnh buồn vui cười khóc, được mất nhục vinh? Những
thứ ấy sẽ bám víu thân phàm cho lao lung cằn cỗi, tâm trí
lu mờ, ngày đêm không dứt ưu tư, tính toán. Nếu rủi may giây phút vào kiếp nạn
tám tai ba ([26]) lại
càng thêm bi đát. Đó là địa ngục đã diễn lên trước mắt trong cuộc đời của chư
đệ muội.
Hai
đường siêu đọa không xa lắm, cũng chẳng khó tìm, chỉ một niệm khởi sanh là biết
đó rằng siêu hay đọa. Người tu hành không tìm đạo lý ở ngoài thân mà phải tìm ở
nội tâm. Những hình tướng tạm mượn để đặt cho một danh từ đạo lý là phương tiện
của hành giả trên đường tu học mà thôi.
Nữ
phái cũng có nhiều đức tính quý giá nên từ xưa đã có nhiều hàng nữ lưu ([29]) chứng quả Phật Tiên, cũng có những niềm tin không chính
đáng thường hay nhẹ dạ non lòng trước lời phỉnh phờ gạt gẫm giả dối nên sai lạc
đường lối chánh chơn và không biết nơi quay về vị cũ. Nhứt là vào thời hỗn loạn
này, biết bao nhiêu sự giả dối phô bày gạt gẫm để dắt người đời vào chỗ tội lỗi,
mê tín dị đoan.
Những
hành động đúng đạo lý hằng đem mình để giúp ích cho mọi người thể hiện đức từ
bi, bác ái.
Ngôn
ngữ đúng đạo lý, hay dùng lời lành lẽ phải, hiền hòa êm dịu để an ủi những
người khổ nạn đau thương, hay đem sự học hiểu chánh chơn nhủ khuyên em chị.
Không
vì thương mà tha thiết ngọt ngào. Không vì ghét mà thị phi biếm nhẽ. Lời thốt
ra nên người nên bạn, nên nước nên nhà. Lời thốt ra kẻ yêu người chuộng để thực
hiện đức độ của người tu, tác phong cho đúng đạo lý.
Không
vì chốn quyền môn ([30]) mà
bái quỵ, không vì lợi lộc mà cầu xin, không vì uy quyền mà khép nép. Người tu
hành vẫn ung dung thư thả. Vui không hiện trên sắc diện. Giận không thay đổi
nét nhìn. Những cảnh sắc hay hiện tượng bên ngoài không làm cho tác phong bị
chế ngự.
Đó là
đạo lý để chư hiền muội trở nên một Hiền Nữ, Thánh Nữ, Tiên Nữ, Phật Nữ. Tất cả
đều do nơi tâm linh của con người. Chư hiền
muội cần lưu ý.
Bước
sang một bước thứ hai nữa là công phu tu luyện nội tâm để siêu thoát khỏi vòng
luân hồi nghiệp quả. Chư hiền muội nơi đây có
nhiều công phu tu học. Bần Đạo khuyên nên cố gắng dồi mài, đừng xao lãng, và
khuyên nhủ, kêu gọi chị em nữ phái đồng hành để thoát qua vòng trần lao khổ
nạn.
Những
lời Bần Đạo vừa giảng giải nơi trên để chư hiền muội làm tâm niệm bổ khuyết cho
sự tu tỉnh hàng ngày và mỗi khi tâm linh có bị những điều nan giải khó khăn
cũng có thể nhắm vào đó hầu minh định cho chính mình một đường lối vững chắc
hơn.
(…)
Bần
Đạo cũng nhắc nhở chư hiền muội phần tu công lập đức đúng theo lời Từ Tôn đã
dạy. Mục đích Nữ Chung Hòa nói riêng, nữ phái nói chung là đem tình thương vô
cực của Đức Mẹ gieo rắc đến mọi người trong cơn khổ nạn. Công đức ấy là điều
kiện tối cần cho chư hiền muội đắp xây nền tảng để bước sang lãnh vực tâm linh.
Như
lời Bần Đạo vừa phân, đạo lý không phải tìm cầu nơi xa xôi hay ngoài ven trời
góc biển. Đạo lý vẫn sẵn có trong lòng của chư hiền muội. Sở dĩ có cơ bút, có
các Đấng dụng huyền linh thiên điển đến thế gian là tạo phương tiện để nhắc nhở
chư hiền đệ, hiền muội, nhắc nhở mọi người trên thế gian hãy trở về với nhân
bản, với đạo lý, với nội tâm, thì sẽ giải quyết được tất cả các vấn đề đang
mong vọng của mọi người là thái bình, an lạc.
Nếu
mỗi người đều ý thức được như vậy thì lời thánh giáo mới có giá trị, cơ bút mới
đúng là phương tiện cứu độ giác mê. Mỗi khi đến trước đàn, chư hiền muội, chư
đạo tâm nên đặt một đức tin vào lời giáo huấn để tu học, để
tìm hiểu phương pháp bổ khuyết cho nội tâm được sáng suốt thanh tịnh. Chừng đó
chư hiền sẽ tự thấy minh linh phát hiện để chư hiền nhận định được đường lối
chánh chơn giải thoát.
Khi
mà chư hiền đệ, hiền muội mang một tâm sự vào trước đàn cầu mong giải quyết của
Thiêng Liêng, nếu tâm sự ấy chư hiền không giải quyết nổi hoặc bất lực (…) thì
thần lực sẽ hộ trợ, sẽ bày chỉ dắt dìu. Nếu tâm sự đó chỉ là một tâm sự thường
tình, hiếu kỳ ước vọng thì lại khác hơn. Thần lực cũng sẽ hộ trợ bằng cách tùy
chân mà trợ chân, tùy giả mà trợ giả.
Những
khi chư hiền đệ muội đến trước đàn không dám để tâm ước vọng điều gì hay tâm
thành tưởng niệm, dầu cho chư hiền đệ muội không có mảy may nào, thần lực cũng
vẫn lưu ý để chỉ điểm hoặc gọi kêu nhắc nhở nhủ khuyên.
Trong
khi Thiêng Liêng kêu gọi là chư hiền đệ, hiền muội sẽ có một việc lành hoặc dữ,
rủi hoặc may, ban ân khuyên nhủ hoặc dạy việc thi hành. Ngoài ra lời dạy chung
là các Đấng thiêng liêng dành để một phần ăn như ngũ cốc rất cần thiết cho sự
sống của con người không bao giờ dứt bỏ.
Hôm
nay Bần Đạo nhìn thấy chư hiền đệ, hiền muội tất cả đều có một điểm đạo mầu
sáng chói tận tâm linh. Hãy khêu lên cho tỏ rạng. Hãy trau dồi
cho sáng suốt linh động. Dầu mỗi người mỗi việc, hoàn cảnh có khác nhau nhưng
điểm đạo mầu không khác. Chỉ có một điều đáng tiếc, nếu chư hiền đệ, hiền muội
lãng quên trong giây phút, ngày lại tháng qua để mờ tối lấp che, rất uổng một
nguyên nhân hạ thế.
Mỗi
người mỗi sứ mạng, từ xã hội cho đến đạo giáo đều là sứ mạng Thiêng Liêng có
đặt để. Không phải cần đến sắc phục hình tướng của người tu hành mới làm được
sứ mạng cứu độ quần sanh ([31]) nếu chưa cải tạo được hoàn cảnh. Cũng không cần vào chùa
nhập thất mới cứu độ được quần sanh nếu thiếu điều kiện hoặc phương tiện.
Muốn
cứu độ quần sanh, muốn tạo đời thái bình an lạc, muốn tạo Tiên tác Phật, làm
quân tử trượng phu đều do nơi tâm linh và hành động của con người trong vị trí.
Phải hiểu rõ ràng như vậy để mà tu.
Đại
Đạo vô hình vô tướng thì con người tu hành cũng không nhứt thiết phải chấp
tướng chấp hình. Sở dĩ có quy giới, có đạo luật, có quyền pháp, có hình tướng
riêng biệt là để đánh vào thị giác chúng sanh để nhận định hình tướng thanh cao,
đức độ bác ái từ bi trong lớp đạo phục, trong con người đạo đức.
Hình
tướng rất cần nhưng cần trong chơn lý, trong quyền pháp Đạo. Hình tướng không
bắt buộc mọi người phải đổi thay để đóng vai trò tạm bợ mà mỗi người phải chấp
nhận hình tướng làm một phương tiện khả dĩ trong đoạn đường tạo thế cứu cánh đó
thôi.
THI
Đạo
lý vô cùng rộng khắp nơi
Không riêng khuôn sáo ở trong
đời
Muốn tìm đạo lý nhìn tâm nội
Ánh Đạo bên trong sẽ chói
ngời.
*
Chói
ngời ánh Đạo nhiệm mầu,
Khắp cùng nhân loại đâu đâu
chẳng ngoài.
Nhìn vào nội thể không hai,
Tâm linh với Đạo, Cao Đài,
Phật Tiên.
Hỡi người có phước có duyên,
Trau
dồi tâm đạo cho siêng hằng ngày.
Thiên Đường, Cực Lạc, Bồng
Lai,
Do tâm sáng tạo không ngoài
sắc thinh.
Thế gian cảnh giới hữu tình,
Tạm đây tiến hóa siêu linh
cõi trời.
Đừng rằng trần khổ ai ơi,
Khổ do tâm tạo nên đời khổ
chung.
Vì tâm, thân phải lao lung,
Vì thân, tâm phải vô cùng
thiết tha.
Tâm thanh tịnh dứt phong ba,
Thuyền từ rẽ sóng ái hà thẳng
xông.
Muốn cho tâm đạo huyền đồng,
Thiên nhân hiệp nhứt cộng
thông điều hòa.
Tâm đừng nghĩ chánh hay tà,
Không lành không dữ, không ta
không người.
Đó là tâm thật ai ơi,
Thật tâm vũ trụ, tâm Trời
Phật Tiên.
Đêm thanh giáng trước đàn
tiền,
Đôi lời giảng dạy chư hiền
nhớ ghi.
Đời dầu nhiều cảnh loạn ly,
Hỡi người đạo đức nam trang,
Hỡi chư muội nữ trong hàng
Thiên ân,
Nhớ lời Bồ Tát đã phân.
(…)
Canh
tàn Bần Đạo giã ơn,
Ban
ơn toàn thể chư hiền đệ, hiền muội. Thăng.
tam tai 三災: Ba tai họa lớn, gồm có hỏa tai 火災 (hỏa hoạn, núi lửa...); thủy tai
水災 (lũ lụt); phong tai 風災 (bão tố). | Three calamities: fire, water, and wind.
bát nạn 八難: Tám hoàn cảnh khiến cho ai sanh vào đó đều rất khó tu
hành: (i) sống trong địa ngục; (ii) sống như quỷ đói; (iii) sống như súc vật;
(iv) sống quá sung sướng; (v) sống ở cõi trời không có tư tưởng (vô tưởng thiên
無想天); (vi) bị mù, điếc, câm ngọng; (vii) giỏi
tài biện bác (thế trí biện thông); (viii) sanh ra đời không trúng vào thời kỳ
có chánh pháp cứu rỗi. | The eight
conditions where it is too difficult for self-cultivation: (i) living in the
hells; (ii) living like hungry demons; (iii) living like animals; (iv) enjoying
an easy and pleasant life; (v) living in the no-thinking or no-thought heaven;
(vi) being deaf, blind, or dumb; (vii) as sophisticated as worldly
philosophers; (viii) living in a time when the true dharma of salvation does
not exist.
([27]) nhu thuận thừa thiên 柔順承天: Đức ôn
nhu, dịu mềm, thuận tùng của phụ nữ. Trong lời thoán (soán) của quẻ Khôn (nghĩa
là nhu thuận) có nói “nãi thuận thừa
thiên” 乃順承天 nghĩa
là thuận theo [đức nguyên] quẻ Càn (thiên). Phụ nữ lúc nào cũng giữ được tính
ôn nhu, thuận hòa, dịu dàng là “tu theo
đạo Khôn”. Đức Giáo Tông Đại Đạo dạy tại Cơ Quan Phổ Thông Giáo Lý Đại Đạo
ngày 18-02 Tân Mão: “Biết thuận nhu là tu
Khôn đạo / Học đức dày Địa Mẫu dưỡng nuôi / Không phân danh tướng ta, người /
Bao dung khắp cả muôn loài chúng sanh.”