SỰ THỜ PHƯỢNG
VÀ LÒNG TÍN NGƯỠNG
Minh
Lý Thánh Hội
Tuất thời, 06-4 Giáp Dần (Thứ
Bảy 27-4-1974)
Thông công: Bộ phận Hiệp Thiên Đài Cơ Quan Phổ
Thông Giáo Lý Cao Đài Giáo Việt Nam .
Pháp Đàn: Chơn Tâm.([1]) Đồng
Tử: Hoàng Mai. Độc giả:
Hồng Mai, Huệ Chơn.
(. .
.)
THI
Từ bi
cứu khổ nạn nhơn sanh
Ách nước nạn dân lúc chẳng
lành
QUAN ÂM BỒ TÁT
(. .
.)
Thế
thường ([8])
trong giới thiện nam tín nữ,([9]) khi đã có đức tin nơi đấng thần minh ([10]) thì
đã chọn một dấu hiệu nào đó để thờ phượng, tín ngưỡng ([11]) hầu ([12]) làm nơi tựa tâm hồn vào đó. Nhưng trong sự thờ phượng thì
có nhiều quan niệm khác nhau. Có người quan niệm về sự kính mến oai linh đức độ,
hoặc trung can nghĩa khí,([13]) hoặc tiết liệt anh thư ([14]) mà thờ. Có người vì thấy oai linh hiển hích,([15]) thưởng phạt phân minh mà thờ. Có người vì muốn được sự phù
hộ tế độ ([16]) cho bản thân hoặc gia đình mà thờ. Có người vì muốn được
sự báo ứng mách bảo những khi bất trắc ([17]) tai
nguy hoặc mách đường chỉ nẻo trên bước danh lợi mà thờ. Có người vì lòng kính
mộ đạo pháp uyên thâm, nhiệm mầu huyền diệu, cần được Đấng ấy dạy dỗ dìu dắt
trên đường tu học mà thờ. Cũng có đa số những người vì sợ tà ma yêu quái ám hại
nên thờ để nhờ oai linh giữ gìn bổn mạng, tài sản, sự nghiệp, cháu con, v.v…
Nếu
chỉ nói về sự tín ngưỡng thuần nhứt thì những quan niệm ấy đã giống nhau về chỗ
kính nể, mến thương oai linh đức độ ngoài khả năng của mình
mà thờ, nhưng khi đem phân tách giá trị của mỗi quan niệm thì nó đã cách nhau
nhiều trình độ.
Thật
ra, họa phước rủi may đều tự do lòng mỗi người tạo lấy. Hễ gieo giống chi ắt sẽ
được mọc lên và đơm hoa kết quả cho giống ấy. Sự thờ phượng và tín ngưỡng của
người học đạo chơn chánh phải chọn lựa quan niệm đúng mức của nó để khỏi rớt
vào trong hố sâu mê tín. Trời đâu phải vì cúng tế, hiến lễ linh đình mà ban
phước giảm tội, và cũng không vì quê mùa dốt nát, thiếu lễ mà xuống tội cho
đâu. Khi thờ phượng, tín ngưỡng một Đấng nào thì nên cần noi gương đức hạnh
việc làm của Đấng ấy mà làm theo.
Ngoài
ra, Bần Đạo cũng thuyết thêm cho chư hiền đệ muội biết thêm về ấn chứng ([20]) đem đến kết quả cho đời tu thân hành đạo của mình.
Hãy giở
lại những trang đạo sử các bậc Thánh Hiền, Tiên Phật xưa kia, cũng phát sanh từ
gốc con người, mượn lớp phàm nhân nhục thể để trui rèn, luyện tập, trau dồi đức hạnh trở nên hàng thánh triết siêu nhân.
Đường
tu cũng như đường đời đều có vạn nẻo ngàn đường, tốt xấu thiện ác, nên hư siêu
đọa, nên danh hoặc xủ tiết. Người đi trên hoạn đồ ([21]) phải chọn lựa nẻo nào để chen chân cất bước. Có khi nào đi
trên nẻo công lý, hiền lương, nhơn hậu mà lại thành kẻ tiểu nhơn? Và cũng đã có
những ai bước trên nẻo tội lỗi thị phi, vô nhân thất đức mà trở nên hàng quân
tử đâu? Vì vậy mà luật nhân quả dầu trải qua muôn đời vẫn
còn giá trị của nó.
Thánh
xưa đâu có khi nào tưởng mình là Thánh, vì chỉ thích ưa việc thiện, độ chúng
giáo nhân trên đường ngay lẽ phải mà làm. Phật xưa đâu nghĩ rằng mình sẽ là
Phật, chỉ vì lòng:
Từ bi
cứu chúng giúp đời
Đi
trên đường đời, ai cũng muốn để bước trên lối trơn bằng sạch sẽ, thì đi trên
nẻo đạo cũng phải để bước trên chỗ nhơn đức thiện từ. Dầu muốn dầu không, dầu
kết quả của nó sẽ giống nào loài nấy. Ai là người trí hãy chọn sự mà nghĩ suy,
chọn lời mà nói, chọn việc mà làm. Làm sao cho ra người hiền nhân thánh thiện,
trước là để mưu sự hạnh phúc, an lạc cho bản thân và gia đình mình, sau kế sẽ
làm gương sáng, hoặc tối thiểu cũng không gây ô nhiễm cho thiên hạ.
Đời
người có an lạc, thái hòa, hạnh phúc là phải do tập thể con người ham làm việc
thiện từ, đạo đức mà nên. Có mấy đời gieo hột giống cây gai, cây độc mà trổ hoa
lý, hoa huệ, hoa hường bao giờ đâu!
Người
đời chỉ vì phải cái bịnh hướng ngoại đi tìm hạnh phúc ở viển vông cho nên suốt
đời không sao tìm được cái chân hạnh phúc, dầu cho quanh năm suốt tháng cầu
nguyện hòa bình, lập đàn tế tự. Chỉ khi nào con người biết hướng nội, tự làm
lấy, tự tìm lấy, tự tạo lấy mới mong hưởng được cái chân thiện mỹ, chân hạnh
phúc, thái hòa, an lạc mà thôi.
Trời
sắp đổ mưa. Hễ mưa thì khắp vùng đâu đâu cũng bị ướt. Ai khôn hãy lấy nón mà
đội, lấy dù mà che, lấy áo tơi mà mặc. Cõi đời trọng trược, ô tạp thiện ác đến
giai đoạn chỉ tồn cặn bã. Ai khôn hãy dọn mình tìm luồng gió mát trong lành,
dòng nước trong sạch để cùng thở, cùng tắm cho nên người sạch sẽ ở phần nhục
thể. Còn sạch sẽ ở trí tuệ tâm linh, đó là hàng chơn tu thánh thiện.
Sau
đây Bần Đạo cũng muốn đề cập qua hàng nữ giới. Dầu ở Minh lý Thánh Hội, dầu ở
Đại Đạo Tam Kỳ Phổ Độ, dầu cư sĩ tại gia, hãy tạo cho mình một tư tưởng, hãy
chọn cho mình một việc làm khả dĩ gọi là tư tưởng trong lành, việc làm đạo đức,
thanh cao, thánh thiện. Đó là tự mình đã tạo cho mình có những lương phương
diệu dược, có đạo linh phù ([23]) hộ
mạng, và cũng là có được nhịp cầu thông cảm cùng Phật Tiên Thánh để được hộ trì
dắt dẫn ở kiếp hiện sanh và thoát thai thánh hóa ở kiếp lai sanh.
THI
Người
sanh trong kiếp tại trần gian
Người vốn Phật Tiên chưa đắc
vị
THI
Nhân
thế còn trong cảnh trược phàm
Thế nên ái ố với sân tham
Nếu không tu tỉnh muôn đời
cũng
Lên xuống, xuống lên vẫn tục
phàm.
THI
Phàm
tâm rửa sạch thánh tâm sanh
Ác tẩy cho xong hiện tánh
lành
Đạo pháp thiên kinh cùng vạn
quyển
Chỉ là khử trược với lưu
thanh.
THI
Thạch
động cần chi nhọc kiếm tầm
Thôi,
cũng khuya rồi. Bần Đạo ban ơn chư hiền đệ, hiền muội đàn trung. Bần Đạo xin
giã từ trở về thượng giới. Thăng.
([1]) Tiền bối Chơn Tâm thế danh Nguyễn Triệu Kha
(1908-1995) đắc quả Viên Thông Chơn Tiên (2009).