Thứ Hai, 3 tháng 4, 2017

ĐĐVU 22: THƠ TU SINH, TU SĨ NHÀ TU TRÍ HUỆ


ĐỜI TU SĨ
Cuộc đời tu sĩ có gì đâu
Sớm hôm quanh quẩn với ruộng rau
Ngày tháng chăm lo vườn đạo lý
Chẳng bận tranh đua chuyện nghèo giàu
Cuộc đời tu sĩ có gì đâu
Áo với quần thô chỉ một màu
Thanh bạch thân hồn luyện tinh khiết
Chẳng bận lòng chi chuyện sắc màu
Cuộc đời tu sĩ có gì đâu
Sớm hôm cúng nước với lần châu
Luyện lọc thần hồn cùng tinh khí
Giác ngộ tầm đơn tại song mâu
Cuộc đời tu sĩ có gì đâu
Cơm muối dưa cà với canh rau
Ngày tháng an nhiên lòng tự tại
Thân tâm giải thoát khổ, bệnh, đau
Cuộc đời tu sĩ có gì đâu
Ngày đêm sáng tối chỉ một câu
Thanh tịnh tâm, thần, thân khẩu ý
Một câu vô niệm đắc đạo mầu
Cuộc đời tu sĩ có gì đâu
Quây quần huynh đệ sống với nhau
Tháng ngày chăm lo vườn đạo đức
Thanh bần nghĩa nặng, thắm tình sâu.
THUẦN ĐỨC
LIÊN ĐÀI
Nắng chiều tỏa xuống bên hiên
Nhặt trầm tư hắt lên miền vô ưu
Gió từ thôi bạt cánh diều
Mây không hong nắng để chiều nhẹ tênh
Vén chân trần bước qua miền
Nhẹ khô sỏi đá, não phiền sạch không
Em đi góp nhặt bụi hồng
Kết thành mười tám hạt trầm xoay xoay
Nâng niu xây một liên đài
Để cho cát bụi mong ngày tỏa hương
Đưa tay nâng đóa vô thường
Hóa thành hoa nắng giữa vườn chân như.
Tu sĩ LÊ HOÀNG NGUYÊN
XIN MỘT NGÀY
Ta về nhặt lá thu phai
Ủ mùa xuân chín treo ngoài song thưa
Ta gom sương ngọt cuối mùa
Gởi lên trời để xin mưa một ngày.
Tu sĩ LÊ HOÀNG NGUYÊN
CHIẾC LÁ CUỐN ĐI
Là khi chiếc lá cuốn đi
Bên bờ cỏ dại thầm thì cùng trăng
Kể từ em gặp chị Hằng
Đã in dấu nắng, đã hằn màu mưa
Bấy nhiêu sương gió đã vừa
Xin làm cát bụi cho mùa cỏ xanh.
Tu sĩ LÊ HOÀNG NGUYÊN
BÊN BỜ THÁC ĐỔ
Đứng bên bờ thác đổ
Một ngọn cỏ vừa lên
Thanh thản và an nhiên
Nghiêng nghiêng trên dòng chảy
Rồi giật mình bỗng thấy
Con nước ấy vô thường
Cố níu lại giọt sương
Để cho đời lấp lánh.
Tu sĩ LÊ HOÀNG NGUYÊN