Thứ Hai, 3 tháng 4, 2017

ĐĐVU 22: THƠ NHƯ KHÔNG ĐẶNG CÔNG TẠO


Image result for RIVER
SÔNG QUÊ
Mỗi ngày đi ngang qua dòng sông
quen đến nỗi tưởng chừng không có nó
ngày đó dòng sông quạnh quẽ
những sáng đầu đông
má ngồi chờ xuồng gởi con qua sông
sương trắng khuất bờ khuất bến
trưa con về bên nầy con đứng hú
bờ bên kia má lại đón xuồng quen.
Con lớn lên mau, ngó bần theo không kịp
dòng sông đã có con đò
đò ơi! đò! dòng sông vui rộn.
Con lớn lên mau, dừa nước chậm hơn con
đò chèo không còn nữa
đò máy xình xịch đêm ngày
Má không còn ra bến sông xưa, vì con đã lớn
đi xa làng thoảng vẫn nhớ dòng sông.
Mùa đông nối tiếp mùa đông
đám bần theo nhau tàn tạ
gốc dừa nước trơ sần bãi cạn
nhà sàn nổi rộ lên thay
sóng tàu ghe vỗ suốt đêm ngày
hai bên bờ sông đất lở
ở đâu đó đắp bờ đê ngăn lũ
nước tháng mười về ngập nóc nhà tranh
dòng sông xưa vốn hiền lành
sao bây giờ bỗng nhiên hung dữ
dù dòng sông vẫn là dòng sông.
Mùa đông nối tiếp mùa đông
con bỏ làng ra đi không về nữa.
. . .
Bước chân đời con bôn ba khắp nẻo
xe chạy ào ào qua biết mấy dòng sông
sông Tiền, sông Hàn, sông Hương
sông Bến Hải, sông Hồng
cầu văng dây qua sông nhanh như gió
qua mãi rồi tưởng chừng không có nó
tưởng đời con không có khúc sông nào.
. . .
Rồi một sáng đầu đông con đứng trên cao
hành lang cao hun hút
nghe từ dưới sâu xa thăm thẳm
tiếng hát ai được mất chập chờn
“Nhà anh bên lở, nhà em ở bên bồi…”
chợt nhớ lại bên đời
con cũng còn có một dòng sông
nơi xa lắc . . .
NHƯ KHÔNG ĐẶNG CÔNG TẠO

Bên bờ sông Hàn, Đà Nẵng, tháng 7-2002