ĐỨC LÝ GIÁO TÔNG BAN ƠN TRƯỚC MỘT KHÚC QUANH LỊCH SỬ
Cơ Quan Phổ Thông Giáo Lý Cao Đài Giáo ViệtNam
Cơ Quan Phổ Thông Giáo Lý Cao Đài Giáo Việt
Tuất
thời, 15-3 Ất Mão (Thứ Bảy 26-4-1975)
Bộ
phận Hiệp Thiên Đài Cơ Quan Phổ Thông Giáo Lý
Pháp Đàn: Chơn Tâm. Đồng Tử: Hoàng Mai.
Độc giả: Bạch Tuyết. Điển ký: Ngọc Kiều, Hồng Cẩm,
Kim Nhung, Lập Hạnh.
THANH MINH
ĐỒNG TỬ
Tiểu Thánh chào chư Thiên
ân hướng đạo. Chào chư liệt vị. Tiểu Thánh đến trước báo đàn có Đức Giáo Tông
lâm đàn giáo đạo. Chư liệt vị thành tâm thủ lễ
tiếp nghinh. Đức Giáo Tông ban ơn cho hiền tỷ Bạch Tuyết vào độc giả. Tiểu
Thánh xin xuất ngoại ứng hầu. Lui.
LÝ ĐẠI TIÊN
TRƯỞNG
THÁI BẠCH KIM TINH
Bần Đạo chào mừng chư
hiền đệ, hiền muội.
Đàn hôm nay, Bần Đạo đến
để dạy chư hiền đệ, hiền muội những việc cần trong giai đoạn này. Chư hiền đệ, hiền muội đồng an tọa.
Này chư hiền đệ, hiền
muội! Những gì đã được Đức Thượng Đế Chí Tôn cùng chư Phật Tiên Thánh Thần dạy từ
mấy mươi năm qua rồi, giờ đây đã diễn tiến và diễn tiến cho đến khi nào kết quả
trước công cuộc xây dựng đời thánh đức thượng nguơn.
Chư hiền đệ, hiền muội là
những người Thiên ân chức sắc hướng đạo trong Đại Đạo Tam Kỳ Phổ Độ. Đối với
cuộc đời, sứ mạng thiêng liêng cao cả đã gắn liền với người được gọi là con cái
đã chọn của Đức Chí Tôn, thì hơn bao giờ hết, người Thiên ân đã có quyền pháp đạo
Thượng Đế ban trao để lèo lái thuyền từ qua biển khổ.
Từ ngàn xưa các nước trên
thế giới, chính những người có sứ mạng cứu thế đến thế gian trong thời nước nhà,
dân tộc của quốc gia đó phải chịu luật vay trả nhân quả kiếp nạn đã gây tạo từ lâu,
kết thành một công cuộc giải quyết để cứu độ quần linh thoát vòng tai ách, nào
phải mới có ngày hôm nay đâu. Nếu Việt Nam này, dân tộc này là những Thần
Tiên sống trên miền cực lạc thì Thượng Đế đâu phải nhọc nhằn đến với chúng sanh
và chư Thiên ân hướng đạo đâu phải chịu mang vào mình những trách nhiệm to tát
trước vạn linh sanh chúng để rồi phải bối rối băn khoăn.
Bần Đạo rất hoan hỷ nhìn
thấy chư hiền đệ, hiền muội dầu thế nào cũng trọn lòng tin tưởng sự cứu cánh ([1]) của Thiêng Liêng, nhưng
sự cứu cánh ấy không do một đức tin của mỗi cá nhơn mà còn phải do nơi quyền
năng tối thượng. Nếu đã ban cho, chư hiền đệ muội sẽ được vững vàng để lo lấy sứ
mạng của mình trong thời hỗn loạn này.
Đành rằng trời cao đất
rộng, cánh chim bằng ([2]) mặc sức tung bay, nhưng
nếu những cánh chim bay không định hướng cũng sẽ rơi vào một cạm bẫy khác trên mảnh
đất tha phương. Không chim nào không có tổ. Chim lìa khỏi tổ là bạt gió muôn
phương, để rồi đáp lại những cành cây không định hướng.
Hôm nay, Bần Đạo muốn cho
chư hiền đệ, hiền muội biết để vững lòng. Đức Chí Tôn Thượng Đế hội Công Đồng Tam
Giáo đã quyết định trong cuộc đào thải hoặc bảo tồn để đưa nhơn loại trở về đời
sống an lành trong thượng nguơn thánh đức. Những người có sứ mạng cứu thế trong
giai đoạn này luôn luôn được sự âm phò mặc trợ của các Đấng thiêng liêng và chư
Thần Minh ([3]) quảng bố. Trừ khi nào
những người có sứ mạng trong quyền pháp đạo, thọ Thiên ân mà không thực hiện
đúng theo thánh ý thiêng liêng, đó là một việc khác nữa.
Để cho chư hiền đệ, hiền
muội tự sống với cái sống thiêng liêng của chính mình, nhìn thấy Thượng Đế ở
trong ta và ta trong Thượng Đế, Bần Đạo giải quyết một vài vấn đề hành đạo hôm
nay cho chư hiền đệ, hiền muội.
(…)
Hiện giờ trong tam cá nguyệt
này, chư hiền đang bận rộn, vừa sắp xếp nội bộ vừa lo lắng trước cuộc đời,
nhưng không sao tất cả, chư hiền đệ! Đây cũng là bài học rất đắt giá cho thế
giới nhân loại ngày nay.
Nói đến nội tình đạo giáo,
khi Đức Từ Phụ an ủi dỗ dành khuyên lơn nhắc nhở, khi Đức Vô Cực Từ Tôn kêu gọi
tha thiết với các con, khi chư Phật Tiên Thánh Thần đều giúp đỡ dẫn dắt trên
mọi bước đường cứu thế, chỉ có một việc là hòa hiệp nhau để thực hiện sứ mạng Tam
Kỳ Phổ Độ mà thôi.
Bao nhiêu thánh ngôn, thánh
giáo bao nhiêu năm qua rồi đến ngày này phải chịu cho lũ hổ lang lùa dẫn. Dầu
muốn hiệp cũng phải bị trở ngại không ít. Dầu muốn hòa cũng muộn màng rồi. Đó
là cơ Trời sắp đặt, người thế gian không thể cải qua được, nếu tự mình không
cứu lấy mình, không tìm đường giải thoát, không hoàn thành sứ mạng trước Đấng Chí
Tôn thì luật Trời cũng sẽ giải quyết cho tất cả.
(…)
Đã là người tu hành chơn
chánh, có đức tin trọng đại, có sứ mạng Thiên ân, chỉ còn một việc là trọn vẹn
hiến dâng cho đạo pháp, sẽ được an bài của Đức Thượng Đế sắp đến đây.
Chư hiền đệ muội cũng sẽ
như mọi người có trách nhiệm đối với giai đoạn vô minh này, nhưng Bần Đạo dặn
cho, hãy giữ trọn vẹn tinh thần đạo đức, hãy gìn lòng bác ái từ bi, hãy nhớ đến
ân oai của Thượng Đế đã ban cho và đừng quên mình trong quyền pháp đạo. Dầu
việc khó khăn đến đâu chư hiền đệ, hiền muội cũng sẽ được dễ dàng đáp ứng và
cứu độ người đời.
Trước bao nhiêu cuộc diện
thay đổi, các tôn giáo đã chấp nhận một thâm tình để giải quyết mọi sở đoản
hiện hữu. Nhưng có được hay không cũng là sự định đoạt của cơ Trời. Từ nhơn sự
đến Thiên cơ tất cả không ngoài con người trên cõi thế. Nên chi ([4]) Bần Đạo khuyên chư hiền
đệ, hiền muội luôn luôn giữ vững tâm linh để đi suốt đoạn đường sứ mạng.
THI
Tấn tuồng
phải diễn đến tàn canh
Đủ lớp nịnh
trung thế mới thành
Lời dặn xưa
kia đem học lại
Để tròn sứ
mạng trước nhơn sanh.
(…)
Bần Đạo xét thấy tâm đạo
sốt sắng của chư hiền đệ, hiền muội đã làm bức tường kiên cố để ngăn đón những
xáo trộn của cuộc đời. Nếu cả phần hành đạo được đúng mức lại là ngọn đuốc tuệ soi
giữa đêm đen để tránh nơi chông gai cạm bẫy.
Tuy nhìn vào thế cuộc
không thể phân biệt được người hay ta ở hoàn cảnh nào, nhưng mỗi khi có trách
nhiệm được đặt để trong vòng tay của các Đấng thiêng liêng thì trách nhiệm ấy
là một bảo vật để giúp cho người hành đạo đi suốt quãng đường
đã vạch ra. Nên chi những hàng hướng đạo, những bậc đạo tâm đều có một sự quyết
định hẳn hòi trong đời sống của họ không bao giờ thay đổi.
Chư hiền đệ, hiền muội
nơi đây, người đã được Đức Chí Tôn điểm nhuận và ban ơn trên đường hành đạo từ
lâu cũng như những người mới tập sự hoặc mới tìm được đường lối thích hợp đạo
lý đúng với sở nguyện mà xung phong vào các chức vụ đều được Tam Giáo Công Đồng
ghi nhận để chư chức việc, chư phận sự đủ thần lực tự tín mà hành đạo.
Việc làm phải làm, đường
đi cứ đi, đừng bê trễ cũng đừng dừng bước để chóng đem lại an bình cho nhân
loại. Chư hiền đệ, hiền muội là một nhóm người
đang được ơn Thượng Đế để thực hiện một sứ mạng trong các sứ mạng cứu thế và vẫn
còn bao nhiêu nhóm người khác cũng đang làm những việc khác. Mỗi mỗi các tư kỳ
phận ([5]) trong quyền năng của
Thượng Đế. Chư hiền đệ, hiền muội an lòng tiến
hành mới thấy được lẽ nhiệm mầu của trời đất chuyển xoay.
(…)
Muốn đem một phép mầu hữu
hình để làm thế tựa cho niềm tin của chư phận sự, nhưng đó cũng không phải đúng
với đạo lý trường tồn, mà chính phép mầu sẽ ban đến cho mọi phận sự trong đêm
nay bằng cách tiếp xúc tâm linh mới là thế tựa vững chắc.
Bần Đạo dạy bao nhiêu việc,
tạm đủ cho chư hiền đệ muội hành sự trong lúc này, và sẽ đến với chư hiền đệ
muội khi hữu sự bất thường. Đồng tử cần năng tịnh dưỡng để tiếp nhận Thiên điển. Khi có những điều cần thiết sẽ được dạy dỗ thêm.
THI
Dặn dò đệ
muội ráng tu hành
Giữ trọn
thân tâm tiếp điển lành
Lên đường
cứu độ khắp nhân sanh.
Bần Đạo ban ơn lành chư hiền đệ, hiền muội. Thăng.
([2]) chim bằng: Theo truyền thuyết, bằng 鵬 là loài
chim lớn nhất. Trang Tử Nam Hoa Kinh,
thiên Tiêu Dao Du, viết: Biển bắc có
loài cá tên là côn, lớn không biết mấy ngàn dặm. Nó hóa thành chim, tên là
bằng. Lưng chim bằng lớn không biết mấy ngàn dặm. Vùng dậy mà bay, cánh nó như
đám mây rủ ngang trời.