LẬP XUÂN
lộc reo
mùa đã xuân rồi
sao người còn đứng
bên trời đông thiên.
khép lòng
hong lạnh niềm riêng
buông thôi!
đơm nụ cười thiền
cùng mai.
VÕ VĂN PHO
*
GIEO XUÂN
lá xanh
tình giọt mồ hôi
nụ lên từ những
bồi hồi sớm trưa
mãn khai
hò hẹn rằng thưa
hoa xuân
thâm tạ nắng mưa
ơn người.
VÕ VĂN PHO
*
NEO
XUÂN
“Mua đi,
cúc vàng đẹp mà!
Chỉ dăm bảy chục
cửa nhà rực xuân.”
Lời mời mọc
thấm đẫm buồn
Chiều ba mươi tết
Còn neo xuân
Chờ...
VÕ VĂN PHO
GỌI ĐÒ
Gió đông
năm ấy còn đây
Dáng người
năm ấy vẫy tay đâu rồi
Lặng lờ
sông thẫn thờ trôi
Hắt hiu
tôi với bến tôi - gọi đò.
VÕ VĂN PHO
NHÌN LẠI ĐỜI MÌNH
Còn
lại gì đâu
Những tuổi đời
Bên bờ hiu quạnh
Nỗi đầy vơi
Đạo
đời đôi nẻo
Chông chênh quá
Biết tỏ cùng ai
Luống nghẹn lời.
VÕ VĂN PHO