MÙA XUÂN VỀ PHƯỚC HỘI
Nơi ấy núi đồi yên giấc
ngủ
Mùa xuân êm ả một Thu Bồn
Bàn chân người trước còn in dấu
Tý, Sé, Dùi Chiêng hoa cỏ thơm
Nầy thuở rừng xưa mờ
chướng khí
Phù sa ươm hạt giống Trung Hưng
Con đường tận độ qua dâu bể
Nầy đây núi Tịnh choàng
mây trắng
Trắng áo mồ hôi mưa nắng tuôn
Chén cơm khoai sắn chan lời nguyện
Chan cả lòng tin, chí đại đồng
Bảy mươi xuân chẵn ai còn
mất
Đang phục sinh về lá biếc xanh
Hơi thở đất trời xuân Phước Hội
Tân khổ từ đây hóa ngọt lành.
Hòn Kẽm, Đá Dừng ơi
thương nhớ
Mới hay quê kiểng ở trong tôi
Bỗng đâu chuông đổ thời kinh sáng
Nghe mùa xuân cũ mới tinh khôi.
NGUYỄN QUỐC HUÂN