XUÂN MẾN YÊU
Tôi thấy
lòng tôi thương mến nhiều
Những đàn em bé thật đáng
yêu
Đầu xuân đi lễ cùng ba mẹ
Áo trắng bay bay gió sớm
reo
Những sợi
tóc non bay phất phơ
Lộc xanh biêng biếc mắt
nai tơ
Em như nắng ấm tươi ngàn lá
Cả một tương lai đương đợi chờ
Em về thánh thất đảnh lễ Thầy
Tôi yêu biết mấy nét thơ ngây
Lòng tôi trải rộng theo mơ ước
Gởi trọn niềm tin với tháng ngày.
TRẦN DÃ SƠN
THÁNG GIÊNG
Gửi Mộc Bổn
Tháng Giêng một chút nắng mềm
Xôn xao lá cỏ mòn đêm lạnh gầy
Mai người về ghé
qua đây
Biết đâu trong
mắt có đầy vơi xưa
Tháng
Giêng những sợi mây thưa
Buộc con gió lại
cho trưa trễ tràng
Vẳng nghe tiếng
vọng đại ngàn
Chiều nghiêng nghiêng
chảy để vàng nắng rơi
Người về hay vẫn rong chơi
Chần chờ chi nữa cho thời gian khô
Cánh chim đã dạt sông hồ
Đã mòn mỏi đợi mùa cô đơn dài
Tháng Giêng ai có nhớ ai
Cùng chung lời nguyện dám sai tấc
lòng
Còn chi đâu để ước mong
TRẦN DÃ SƠN
NÉT XUÂN
Nắng
đủng đỉnh bước qua triền dốc nhỏ
Nắng còn non trên mắt lá
lơ mơ
Vừa trông thấy màu xuân
xanh ngọn cỏ
Rất nhẹ thôi như một
thoáng tình cờ
Chim ríu rít gọi nhau
chuyền cành lá
Giọt sương đêm e ấp ngó
quanh vườn
Từng sợi gió thoảng hương
thơm là lạ
Hương quê nhà hay hương
của muôn phương
Màu thời gian như mắt ai
buổi đó
Trong và xanh lên mấy độ
xuân thì
Bé nũng nịu thơ ngây qua
trước ngõ
Môi phớt hồng thương một
nụ tường vi
Sáng hôm nay trời cao êm
ả quá
Con bình yên lặng lẽ tạ
ơn Thầy
Sau một giấc ngủ yên vừa
thức giấc
Con biết mình còn hiện
diện nơi đây.
TRẦN DÃ SƠN
Họ đạo Trung Phước An (HT Truyền Giáo Cao Đài)
Thị trấn Phước An, Krông Păk, Đăk Lăk