NHỚ QUÊ
Còn đây củi lửa
quê nhà
Mà người năm cũ
cũng xa hết rồi
Sông xưa từ độ lở
bồi
Nước xanh đã chở
mây trời về đâu
Còn đây màu mắt
ai sâu
Để buồn vời vợi
khi tàu rời ga
Còn đây vạt cải
luống cà
Nắng vàng rắc bụi
lên hoa cải vàng
Xưa tôi gánh nước
ao làng
Gánh cả trăng
tưới từng hàng đậu non
Vốn là người của
nông thôn
Yêu quê từ thuở
tôi còn chân quê
Lớn theo sóng vỗ
bờ đê
Thương câu hát thuở mẹ về với cha *
Bây giờ tôi đã đi
xa
Vẫn đau đáu nhớ,
vẫn da diết buồn
Dễ chi quên được
cội nguồn
Thân tuy đất khách
mà hồn cố hương
Một mai gởi lại
nắm xương
Cuộc đời là cuộc
vô thường mà thôi.
TRẦN DÃ SƠN
Phước An, Krông Păk, 24-02-2019
* Sao rua chín
cái nằm kề
Thương em từ thuở
mẹ về với cha. (Ca dao)