CÕI RIÊNG
Em thường mơ ước chuyện xa xôi
Chỉ muốn vịn mây ở cuối trời
Rồi gánh lên đồi trăng sóng sánh
Tưới ánh vàng cho cỏ xuân tươi.
Em muốn là trăng buổi dáng thuyền
Dát vàng lên mạn lướt nghiêng nghiêng
Vượt qua lớp lớp làn mây biếc
Hỏi: Về đâu đó? - Đến Tây thiên.
Là hoa em gởi hương trong gió
Đây là hương giới sanh định
tuệ
Bay ngược chiều cơn gió
thế trần.
Em cứ mộng mơ suốt
cả ngày
Đi tìm Thượng Đế ở
trên mây
Một hôm bỗng nhớ lời Thiên khải
Khai trí huệ tâm sẽ thấy Thầy.
Tu sĩ HOÀNG
NGUYÊN
(trích Kỷ yếu lễ
khánh thành nhà tu Trí Huệ,
thuộc Hội Thánh Truyền Giáo Cao Đài,
Tam Kỳ, Quảng Nam, 24-02-2019)