3. Trung
Hưng Bửu Tòa
ngày 09-01 Kỷ Hợi (Thứ Hai 16-02-1959)
THI
TỔ
tổ tương truyền được mấy khi.
Lão chào chư Thiên ân, chư đạo tâm nam nữ.
Lão lấy làm mừng. Chư Thiên ân đã vững
vàng bước trên một cấp đạo để xứng vai hướng lộ ([4]) dìu dắt nhơn sanh, mà Hội Thánh cũng được quyền pháp
minh định, trên dưới rõ ràng, cơ cứu chuộc mỗi ngày mới thấy hiển hiện.
Chư hướng đạo cố gắng lấy lòng mình mà
đương vi sứ mạng trong công cuộc trung hưng chánh pháp, xây dựng nền móng thánh
truyền, hầu nâng bước nhơn sanh chóng đến cảnh thanh bình, dựng nên thế đạo. Nhờ
công phu, công quả ấy, được nâng cao địa vị mình xứng hàng Thiên ân quyền pháp.
BÀI
Nền chánh pháp Kỳ Ba Thầy lập
Khắp mười phương tràn ngập hồng ân
Chơn truyền cứu thế độ dân
Trong cơn mạt kiếp đời gần đổi thay.
Ơn tái tạo đã bày quyền pháp
Xây thánh hình hội hiệp Thiên ân
Dựng nền minh đức tân dân
Mở cơ
cứu chuộc xa gần từ đây.
Nền Quốc
Đạo dựng xây đẹp đẽ
Dưới
ân oai mát mẻ vui vầy
Dưới
tay che chở của Thầy
Mối
tình thân ái chung vầy dưới trên.
Nương
ân phước tiến lên mấy độ
Đắp
xây nền tảng hòa bình
Cho
đời thạnh trị, cho mình tự do.
Vì quyền
pháp Thầy cho nắm giữ
Làm
cho cơ đạo ngửa nghiêng
Bởi
người quên lời thề trái đạo
Chạy
theo đời điên đảo lòng tu
Làm cho chánh giáo mờ lu
Cho danh nghĩa đạo bị mù bị lem.
Cũng bởi mình không xem xét kỹ
Bởi tại mình thiếu nghĩ thiếu tâm
Rồi đưa bước đạo lỡ lầm
Lái thuyền tế độ không nhằm bến xưa.
Chư Thiên ân tròn xứng mới là
Đừng lòng tư dục bất hòa
Đừng phải để cho Thầy quở trách
Đừng để mình phải tách rời ngoài
Đường đường đáng mặt tài trai
Bên đời bên đạo đôi vai vững vàng.
(. .
.)
Thôi, quý vị tái cầu tiếp giá. Lão thăng.
TIẾP ĐIỂN
THI
NGỌC nát vàng phai chí giữ bền
HOÀNG Thiên cho biết lẽ hư nên
ĐẾ nghiệp ngày mai đã đắp nền.
Thầy mừng các con.
Thầy đẹp lòng cho các con đã nhận thấu sứ
mạng quyền pháp mà đồng tâm hiệp lực chung mối ĐạoTrời.
Các con cần xây dựng con người đạo đức của
mình được xứng đáng một Thiên ân, hầu lãnh lấy phận sự nơi Thầy lên đường hành đạo.
Ngày giờ nhặt thúc. Xuân sang hạ đến, thu lại đông về. Dinh hư tiêu trưởng ([11]) vần xây.([12]) Tuy nói năm rộng tháng dài, mà chớp mắt chưa kịp trở
tay, thời gian đã qua rồi tới, nên Thầy chẳng những lo cho nhơn loại không kịp
tỉnh ngộ quày đầu, mà còn e cho các con việc đời sự thế buộc ràng, khó bề cởi
mở cho đúng lời hứa của con.
Ngày giờ Thiên Sứ đã lên đường, chờ các
con ở mỗi nơi đến để trao truyền huyền công kế hoạch. Các con đã bước lên một
cấp, vinh hạnh vô cùng, mà nào con có biết ân phước ấy. Cả một sự hồi sinh tái
tạo, vượt trên thế sự tang thương. Vì nghiệp nghiệp oan oan,([13]) nhơn tâm mạc trắc,([14]) chẳng trọn vẹn cùng Thầy. Dù đứa có lòng lo biết sợ
cũng còn chơn dưới chơn trên.([15]) Thầy
làm thể nào để chỉ cho các con thấy được cơ xáo lộn hãi hùng kia mà đau lòng lo
sợ. Cũng chưa làm sao cho
các con thấy được ngày mai tại nơi cõi nầy Thầy thiết lập một cảnh thanh bình
sau một cơn đổ nát.
Thầy thương vô cùng. Dù có nói lắm, dạy
nhiều mà lòng giác ngộ của mỗi con chưa hiện thì có nghe đó, rồi bỏ đó, chẳng
đem vào dạ, khắc ở não cân. Tay Thầy luôn luôn níu dẫn các con mà các con cứ
giựt ra để dễ phóng túng tự do, nào nghĩ đến một mai số phận của mình, một cơ
hội cho hoàn cầu nhơn loại. Các con cũng chưa thấu được lòng Thầy yêu thương
lân mẫn đối với các con và toàn thể nhơn sanh. Nếu không đem mình làm giá
chuộc,([16]) lấy từ bi che chở mỗi ngày thì các con đã trái lời
thề, phạm đến Thiên điều, làm sao ngày tới đây được vầy vui hội hiệp cùng Thầy.
Nhờ lòng thương yêu của Thầy với sự tư duy
cần mẫn của Ba Trấn đương quyền, nên các con mới được yên tâm và nhơn dân có
phần che chở. Thảng như ([17]) không nhờ ở chánh pháp trung hưng, nhơn gian giác ngộ
hồi hướng thì cõi ta bà hôm nay khói lửa mịt trời, giáo gươm chát tiếng, nhơn
loại còn được mấy người.
Bởi vậy cái công đức to lớn nầy, sự nghiệp
bền vững nầy đã đem lại cho các con, cho chúng sinh một con đường bình yên. Lấy
thiện hạnh làm duyên, lấy phước đức làm thành, lấy tình thương sự sống làm vô
vạn cơ binh, đánh bại giặc lòng, giặc nước mới yên. Lấy công trừ tội, đem phước
đổi lành, các con trừ bớt cộng nghiệp cho nhơn sanh bằng đức tin xé tan u ám.
Hôm nay nền trung hưng chánh pháp xây dựng
nơi Tông Đạo Trung Châu, sứ mạng quyền pháp lại giao vào tay các con. Ơn phước
ấy như nước nguồn xuống thác, như gió pháp mùa xuân, thế mà trong hàng Thiên ân
chưa nhận rõ sứ mạng để đem lòng gắn bó ưu
tư. Nhơn sanh khổ và sắp đại khổ. Đạo tràng đang tủi nhục và rã tan, và
rồi phải trăm bề đớn đau hơn nữa. Nếu người hướng đạo không thấy xa biết trước
thì tai hại sẽ sắp tới cho mình, hàng ngũ sẽ tan vỡ, tổ chức sẽ đổ nát, cơ sở
bị phá hoại, danh nghĩa chúng gièm pha, con tin đều thất vọng, đạo đồ nó sẽ
chia nhau sai sử hành phạt.
Ôi! Tình cảnh ngày mai là thế, mà không
gấp rút nhổ neo dời thuyền, đồng sức chống tới chèo lên. Đừng đợi gió thuận
nước xuôi mà bao nhiêu kẻ hết sức hụt hơi phải cho thân vào miệng cá.
Các con ôi! Lòng Thầy như chín khúc tơ vò,([18]) chạy đông qua tây, trông đây nhìn đó, đã phân thân vô
vạn số cũng không cứu kịp linh căn; đã đưa bước cứu khỏi, đem về để trong vòng đạo
pháp từ nhóm từ đoàn,([19]) mà rồi con cái ấy cứ phá rào bẻ khóa làm cho trống
cửa sưa ([20]) thành để quỷ ma lén vào lũng đoạn xúi nhau nghịch
lẫn.
Nơi đây người ít việc nhiều, đường sứ mạng
chông gai lầy lội. Các con đừng ngao ngán, mà phải mạnh mẽ bước lên. Thầy không
để cho các con phải thất vọng nửa chừng hay trên lộ đồ nghiêng ngả. Sự nguy
hiểm và khó khăn kia là muốn cho các con xứng đáng người hướng đạo, nung nấu
can trường. Làm được những việc phi thường nầy thì quỷ vương mới kính nể.
(. .
.)
Thầy
ban ơn mỗi đứa.
*
([16]) Giá chuộc (ransom) là gì? Là một giá trị bằng tiền, bằng vàng, hay thứ gì khác
quý báu đem ra để đánh đổi lấy một thứ khác.
Như
thời xưa, ai muốn trả tự do cho một nô lệ, thì phải nộp cho chủ nô đúng số tiền
mà chủ nô ra giá. Đó là giá chuộc tự do cho một nô lệ.
khi
Đức Giêsu Kitô chuộc tội cho loài người, tất nhiên Chúa cũng trả cái giá tương
xứng cho hết thảy những tội lỗi mà loài người đã gây tạo từ đời nào kiếp nào
tích lũy lại. Vậy, giá chuộc mà Chúa đã trả là gì? Chúa trả bao nhiêu?
Chúa
đã trả một giá rất đắt
(1 Côrintô 6:20), bởi lẽ giá chuộc ấy chính là mạng sống (his life) của Chúa (Mátthêu 20:28; 1
Timôthê 2:6; Titô 2:14), là máu (his
blood) của Chúa (Rôma: 3:23-25; Êphêsô 1:7), tức là bửu huyết
(his precious blood) của Người (1 Phê
rô 1:19).
Kỳ
Ba này, Thầy đem mình làm giá chuộc. Giá chuộc của Thầy là gì? Là chính Thầy rời
khỏi Bạch Ngọc Kinh mà xuống cõi phàm trần cứu độ con cái.
*
Nếu quý bạn thích có
tập sách nhỏ này, kính mời quý bạn gởi thư về daidaovanuyen@gmail.com. Cảm ơn quý
bạn quan tâm. (Chương Trình Chung Tay Ấn
Tống Kinh Sách Đại Đạo)