Thánh thất
Minh Trung
Thứ Bảy 10-01-1959
(02-12 Mậu Tuất)
THI
ĐẠI Đạo gắng công truyền
ĐỨC hạnh phải cần chuyên
TIÊN Phật vững lòng yên.
Bần Đạo chào chư Thiên ân và đạo tâm nam nữ.
BÀI
Nhìn cơ Đạo lòng sao khỏi thẹn
Chí Tôn lòng mãi ngậm ngùi
Thương đàn con trẻ ngược xuôi đoạn đời.
Ai là người biết thời hiểu Đạo
Giờ biết chạy
đường mô tránh họa
Mà nơi nào khỏi ngã khỏi
chinh
Cậy ai sớm tối gởi mình
Qua sông thuyền đạo gập
ghình đảo chao!
Thầy lo lắng biết
bao nỗi khổ
Mối đạo giờ nghiêng đổ rã
tan
Vì đâu cảnh cảnh điêu tàn
Người người ngao ngán
hoang mang thế nầy.
Nếu không sớm đắp
xây trở lại
Thì trông đâu hoán cải
nhơn sanh
Trông đâu đem lại hòa
bình
Trông đâu ngăn chận tình
hình chiến tranh?
Dựng quyền pháp
xây thành Đạo thể
Cứu đời trước phải cứu
mình
Cứu mình ra khỏi vô minh
não phiền.
Mở cho được xích
xiềng tham ái
Dứt cho xong tệ hại sân
mê
Ngoài trong hàng ngũ chỉnh tề
Dưới trên trật tự đề huề mến thương.
Ai ai cũng biết nhường biết kỉnh
Người người đều giác tỉnh hòa thân
Khó khăn chia chịu lấy phần
Để đưa bước đạo cứu dân độ đời.
MỘT là tu cho người trông
cậy
HAI là làm đời thấy kỉnh tin
Thân ta cẩn thận giữ gìn
Làm gương hướng đạo tỏ tình trắng trong.
BA nên gắng đề phòng nội
khảo
BỐN luôn luôn hoài bão thanh danh
Công tư cân nhắc cho rành
Phải là chí kỉnh chí thành ưu tư.
SÁU xét mình sám hối thường xuyên
Thiết tha bảo vệ pháp quyền
Hy sinh thân phận bảo giềng Thiên ân.
BẢY nội bộ tinh thần tinh
tiến
TÁM ngoại tình sự kiện đắn đo
Làm sao trọn vẹn thân trò
Thân trò là Đạo, Đạo trò là danh.
CHÍN phải lo tu
thành tâm pháp
MƯỜI khuyên nhau đóng góp
tình thương
Mối tình đồng đạo là
phương đại đồng.
Cơ đạo gặp phải một phen
thử thách, mà chư hướng đạo lòng non ý hẹp,([9]) nên nhơn sanh lạc bước xa Thầy. Giờ nầy ngòi lửa chiến tranh bốc khởi,
thì quyền pháp phải hoằng dương. Ma quỷ còn hoành hành, Phật Tiên phải đưa tay
tận độ. Đời có tan có hợp, đạo có bại có thành, nước có loạn có trị, người có
mê có tỉnh, là cơ Tạo ([10]) xoay vần.
Hôm nay chính là lúc nền đạo
cần phải sửa đương,([11]) quyền hành ấy Thầy đã giao trọn tay Lý Bạch, chẳng những Hội Thánh
Truyền Giáo nầy mà các nơi đều được trung hưng.
Vậy các hiền Thiên ân mau
lo chỉnh đốn mọi mặt, về hình thức cũng như tinh thần, để cho quyền pháp được
sáng tỏ, cho sứ mạng được thành công, cho sứ đồ trở nên xứng đáng. Một phen
dũng mãnh để cứu giải tình trạng đổ nát, một lần tinh tấn cương cường, dứt tình
riêng, xây đắp tình chung, làm cho danh nghĩa được tỏ rạng.
(...)
Thôi Bần Đạo ban ơn.
Nguồn: Thánh
Truyền Trung Hưng.