Thứ Hai, 9 tháng 3, 2020

MINH HỌA LỜI CHÚA VỚI ĐƯỜNG NÉT ĐƠN GIẢN / Đạo Uyển Hạ 2020 (tập 34)


MINH HỌA LỜI CHÚA
VỚI ĐƯỜNG NÉT ĐƠN GIẢN
HUỆ KHẢI
Anne Marie (Annie) Vallotton, người Thụy Sĩ, sinh tại thủ đô Lausanne ngày 21-02-1915, tạ thế ở Pháp ngày 28-12-2013. Thân phụ bà là nhà văn, nhà giáo, nhà báo Benjamin Vallotton (1877-1962); ông đã học thần học ở Munich (Đức) và Paris (Pháp). Thân mẫu bà sinh ở vùng Alsace (Pháp), là cháu gái một mục sư Tin Lành thuộc Hội Thánh Luther.
Với chủ ý dùng minh họa để truyền rao Lời Chúa, bà Vallotton đã xuất bản các tập tranh trong các năm 1970, 1973, 1977, 1982… Đặc biệt là quyển Priority (gồm sáu mươi tranh vẽ về cuộc đời Đức Giêsu, in trong thập niên 1960) đã gây ấn tượng cho nhà ngôn ngữ học người Mỹ là Eugene Nida (1914-2011) đang làm xuất bản ở New York. Ông Nida liên lạc với bà Vallotton để cậy bà minh họa một quyển Kinh Thánh. Năm 1966, hai bên gặp nhau mười phút tại sân bay Stuttgart (Đức) và bà Vallotton đồng ý vẽ cho quyển Good News Bible (Kinh Thánh Phúc Âm) do American Bible Society (Hội Kinh Thánh Hoa Kỳ) xuất bản.
Bà vẽ hơn năm trăm tranh [cho quyển Kinh Thánh Phúc Âm], trong đó có “một số tranh phải vẽ đi vẽ lại tới tám mươi, chín mươi lần mới ưng ý”, bà tiết lộ như vậy trong cuộc phỏng vấn năm 2008 (I did some of the drawings [for the Good News Bible] 80-90 times before I achieved the one I wanted.)([1]) Bút pháp của bà rất độc đáo: Chỉ dùng đường nét đơn giản (simple lines) và bóng mờ (shading) để diễn tả nhân vật và cảm xúc. Bà bảo: “Tôi muốn đơn giản tranh tới mức tối đa. ─ I wanted to simplify them the most I could.”
Good News Bible (Kinh Thánh Phúc Âm) nhằm chuyển Lời Chúa đến đại chúng bằng thứ tiếng Anh đời thường, dễ hiểu. Cho tới nay, hơn 225 triệu bản in đã ra đời; mỗi quyển đều có tranh minh họa của bà Vallotton.
Tôi trích lại đây mười hai tranh vẽ tiêu biểu của bà Vallotton. Kèm theo từng tranh, tôi trích các đoạn Phúc Âm liên quan, mượn từ bản dịch 2011 của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ.


1. Ngôi sao dẫn đường ba nhà chiêm tinh
Thánh tông đồ Mát-thêu (Mt) chép:
Khi Đức Giê-su ra đời tại Bê-lem, miền Giu-đê, thời vua Hê-rô-đê trị vì, có mấy nhà chiêm tinh từ Phương Đông đến Giê-ru-sa-lem, và hỏi: “Đức Vua dân Do Thái mới sinh hiện ở đâu? Chúng tôi đã thấy vì sao của Người xuất hiện bên phương Đông, nên chúng tôi đến bái lạy Người.” (Mt 2:2)
Bấy giờ ngôi sao họ đã thấy ở phương Đông lại dẫn đường cho họ đến tận nơi Hài Nhi ở, mới dừng lại. Trông thấy ngôi sao, họ mừng rỡ vô cùng. Họ vào nhà, thấy Hài Nhi với thân mẫu là bà Ma-ri-a, liền sấp mình thờ lạy Người. (Mt 2:9-11)


2. Thiên binh và sứ thần ngợi khen Thiên Chúa
Thánh tông đồ Lu-ca (2:8-13) chép:
(C)ó những người chăn chiên sống ngoài đồng và thức đêm canh giữ đàn vật. Bỗng sứ thần Chúa đứng bên họ, và vinh quang của Chúa chiếu tỏa chung quanh, khiến họ kinh khiếp hãi hùng. Nhưng sứ thần bảo họ: “Anh em đừng sợ. Này, tôi báo cho anh em một tin mừng trọng đại, cũng là tin mừng cho toàn dân: Hôm nay, một Đấng Cứu Độ đã sinh ra cho anh em trong thành vua Đa-vít. Người là Đấng Ki-tô Đức Chúa. Anh em cứ dấu này mà nhận ra Người: Anh em sẽ gặp thấy một trẻ sơ sinh bọc tã, nằm trong máng cỏ.” Bỗng có muôn vàn thiên binh hợp với sứ thần cất tiếng ngợi khen Thiên Chúa . . .


3. Những người chăn chiên viếng Chúa Hài Đồng
Thánh tông đồ Lu-ca (2:15-20) chép:
Khi các thiên sứ từ biệt mấy người chăn chiên để về trời, những người này bảo nhau: “Nào chúng ta sang Bê-lem, để xem sự việc đã xảy ra, như Chúa đã tỏ cho ta biết.” Họ liền hối hả ra đi. Đến nơi, họ gặp bà Ma-ri-a, ông Giu-se, cùng với Hài Nhi đặt nằm trong máng cỏ. Thấy thế, họ liền kể lại điều đã được nói với họ về Hài Nhi này. Nghe các người chăn chiên thuật chuyện, ai cũng ngạc nhiên. Còn bà Ma-ri-a thì hằng ghi nhớ mọi kỷ niệm ấy, và suy đi nghĩ lại trong lòng. Rồi các người chăn chiên ra về, vừa đi vừa tôn vinh ca tụng Thiên Chúa, vì mọi điều họ đã được mắt thấy tai nghe, đúng như đã được nói với họ.


4. Đức Giê-su chịu phép rửa
Thánh tông đồ Lu-ca (Lc) chép:
Đám đông lũ lượt kéo đến xin ông Gio-an làm phép rửa . . . (Lc 3:7)
Khi toàn dân đã chịu phép rửa, Đức Giê-su cũng chịu phép rửa, và đang khi Người cầu nguyện, thì trời mở ra, và Thánh Thần ngự xuống trên Người dưới hình dáng chim bồ câu. Lại có tiếng từ trời phán rằng: “Con là Con của Cha; ngày hôm nay, Cha đã sinh ra Con.” (Lc 3:21-22)


5. Đức Giê-su tại Sa-ma-ri
Thánh tông đồ Gio-an (Ga) chép:
Đức Giê-su bỏ miền Giu-đê mà trở lại miền Ga-li-lê. Do đó, Người phải băng qua Sa-ma-ri. (. . .) Người đi đường mỏi mệt, nên ngồi ngay xuống bờ giếng. Lúc đó vào khoảng mười hai giờ trưa. (Ga 4:3-4, 6)
Có một người phụ nữ Sa-ma-ri đến lấy nước. Đức Giê-su nói với người ấy: “Chị cho tôi xin chút nước uống.” Lúc đó, các môn đệ của Người đã vào thành mua thức ăn. Người phụ nữ Sa-ma-ri liền nói: “Ông là người Do Thái, mà lại xin tôi, một phụ nữ Sa-ma-ri, cho ông nước uống sao?” Quả thế, người Do Thái không được giao thiệp với người Sa-ma-ri. (Ga 4:7-9) [Người Do Thái vốn khinh bỉ và thù nghịch người Sa-ma-ri, nhưng Đức Giê-su không cư xử như vậy.]


6. Người Sa-ma-ri tốt lành
Thánh tông đồ Lu-ca (10:30-35) chép:
Một người kia từ Giê-ru-sa-lem xuống Giê-ri-khô, dọc đường bị rơi vào tay kẻ cướp. Chúng lột sạch người ấy, đánh nhừ tử, rồi bỏ đi, để mặc người ấy nửa sống nửa chết. Tình cờ, có thầy tư tế cũng đi xuống trên con đường ấy. Trông thấy người này, ông tránh qua bên kia mà đi. Rồi cũng thế, một thầy Lê-vi đi tới chỗ ấy, cũng thấy, cũng tránh qua bên kia mà đi. Nhưng một người Sa-ma-ri kia đi đường, tới ngang chỗ người ấy, cũng thấy, và chạnh lòng thương. Ông ta lại gần, lấy dầu lấy rượu đổ lên vết thương cho người ấy và băng bó lại, rồi đặt người ấy trên lưng lừa của mình, đưa về quán trọ mà săn sóc. Hôm sau, ông lấy ra hai quan tiền, trao cho chủ quán và nói: “Nhờ bác săn sóc cho người này, có tốn kém thêm bao nhiêu, thì khi trở về, chính tôi sẽ hoàn lại bác.”


7. Con chiên bị mất
Thánh tông đồ Lu-ca (15:3-7) chép:
[Đức Giê-su kể:] Người nào trong các ông có một trăm con chiên mà bị mất một con, lại không để chín mươi chín con kia ngoài đồng hoang, để đi tìm cho kỳ được con chiên bị mất? Tìm được rồi, người ấy mừng rỡ vác lên vai. Về đến nhà, người ấy mời bạn bè, hàng xóm lại, và nói: “Xin chung vui với tôi, vì tôi đã tìm được con chiên của tôi, con chiên bị mất đó.” Vậy, tôi nói cho các ông hay: Trên trời cũng thế, ai nấy sẽ vui mừng vì một người tội lỗi ăn năn sám hối, hơn là vì chín mươi chín người công chính không cần phải sám hối ăn năn.


8. Đức Giê-su và trẻ em
Thánh tông đồ Mát-thêu (19:13-15) chép:
Bấy giờ người ta dẫn trẻ em đến với Đức Giê-su, để Người đặt tay trên chúng và cầu nguyện. Các môn đệ la rầy chúng. Nhưng Đức Giê-su nói: “Cứ để trẻ em đến với Thầy, đừng ngăn cấm chúng, vì Nước Trời là của những ai giống như chúng.” Người đặt tay trên chúng, rồi đi khỏi nơi đó.


9. Đức Giê-su rửa chân cho các môn đệ
Thánh tông đồ Gio-an (Ga) chép:
(T)rong một bữa ăn, Người [Đức Giê-su] đứng dậy, rời bàn ăn, cởi áo ngoài ra, và lấy khăn mà thắt lưng. Rồi Đức Giê-su đổ nước vào chậu, bắt đầu rửa chân cho các môn đệ và lấy khăn thắt lưng mà lau. (Ga 13:4-5)
Khi rửa chân cho các môn đệ xong, Đức Giê-su mặc áo vào, về chỗ và nói: “Anh em có hiểu việc Thầy mới làm cho anh em không? Anh em gọi Thầy là Thầy, là Chúa, điều đó phải lắm, vì quả thật, Thầy là Thầy, là Chúa. Vậy, nếu Thầy là Chúa, là Thầy, mà còn rửa chân cho anh em, thì anh em cũng phải rửa chân cho nhau. Thầy đã nêu gương cho anh em, để anh em cũng làm như Thầy đã làm cho anh em.” (Ga 13:12-15)


10. Ông Phê-rô chối Thầy
Thánh tông đồ Lu-ca (22:54-62) chép:
Họ bắt Đức Giê-su, điệu Người đến nhà vị thượng tế. Còn ông Phê-rô thì theo xa xa. Họ đốt lửa giữa sân và đang ngồi quây quần với nhau, thì ông Phê-rô đến ngồi giữa họ. Thấy ông ngồi bên ánh lửa, một người tớ gái nhìn ông chòng chọc và nói: “Cả bác này cũng đã ở với ông ấy đấy!” Ông liền chối: “Tôi có biết ông ấy đâu, chị!” Một lát sau, có người khác thấy ông, liền nói: “Cả bác nữa, bác cũng thuộc bọn chúng!” Nhưng ông Phê-rô đáp lại: “Này anh, không phải đâu!” Chừng một giờ sau, có người khác lại quả quyết: “Đúng là bác này cũng đã ở với ông ấy, vì bác ta cũng là người Ga-li-lê.” Nhưng ông Phê-rô trả lời: “Này anh, tôi không biết anh nói gì!” Ngay lúc ông còn đang nói, thì gà gáy. Chúa quay lại nhìn ông, ông sực nhớ lời Chúa đã bảo ông: “Hôm nay, gà chưa kịp gáy, thì anh đã chối Thầy ba lần.” Và ông ra ngoài, khóc lóc thảm thiết.


11. Đức Giê-su chịu đóng đinh vào thập giá
Thánh tông đồ Gio-an (19: 14-18) chép:
Hôm ấy là ngày áp lễ Vượt Qua, vào khoảng mười hai giờ trưa. Ông Phi-la-tô nói với người Do Thái: “Đây là vua các người!” Họ liền hô lớn: “Đem đi! Đem nó đi! Đóng đinh nó vào thập giá!” Ông Phi-la-tô nói với họ: “Chẳng lẽ ta lại đóng đinh vua các người sao?” Các thượng tế đáp: “Chúng tôi không có vua nào cả, ngoài Xê-da.” Bấy giờ ông Phi-la-tô trao Đức Giê-su cho họ đóng đinh vào thập giá.
Vậy họ điệu Đức Giê-su đi. Chính Người vác lấy thập giá đi ra, đến nơi gọi là Cái Sọ, tiếng Híp-ri là Gôn-gô-tha; tại đó, họ đóng đinh Người vào thập giá, đồng thời cũng đóng đinh hai người khác nữa . . .


12. Ba phụ nữ đứng gần thập giá Đức Giê-su
Thánh tông đồ Gio-an (Ga) chép:
(T)ại đó [Gôn-gô-tha], họ đóng đinh Người vào thập giá, đồng thời cũng đóng đinh hai người khác nữa, mỗi người một bên, còn Đức Giê-su thì ở giữa. (Ga 19:18)
Đứng gần thập giá Đức Giê-su, có: thân mẫu Người; chị của thân mẫu (bà Ma-ri-a vợ ông Cơ-lô-pát); cùng với bà Ma-ri-a Mác-đa-la. (Ga 19:25)
HUỆ KHẢI
Nhiêu Lộc, 07-12-2019


([1]) http://news.americanbible.org/blog/entry/corporate-blog/annie-vallotton-legacy-of-the-good-news-bible