Chủ Nhật, 24 tháng 6, 2018

ĐĐVU 03 / TU CÔNG LẬP ĐỨC / Thánh giáo

Image result for lilies
THỂ LIÊN TIÊN NỮ
Chị mừng các em. Giờ nay, Chị hộ giá Đức Từ Mẫu lâm đàn. Vậy các em thành tâm nghinh tiếp. Chị xuất ngoại ứng hầu.
TIẾP ĐIỂN
DIÊU TRÌ KIM MẪU
Mẹ linh hồn các con.
THI
 ý các con vướng lỗi hoài
CỰC lòng chẳng những kiếp trần ai
TỪ tâm lập đức bòn công [1] để
TÔN tử [2] khỏi phiền buổi hậu lai.[3]
Giờ nay Mẹ đến để nhắc nhở các con, nhứt là nữ phái, hãy chú tâm vào bước đường tu công lập đức của mình. Mẹ miễn lễ. Các con an tọa.
Con ôi! Một kiếp phù sanh [4] tuy ước hẹn ba vạn sáu ngàn ngày, nhưng trăm năm nào có mấy ai hưởng đặng. Thiều quang [5] giục thúc, bóng quang âm [6] đưa đẩy lại qua. Bao gió tạt, nắng táp mưa sa. Tấm nhục thể cằn cỗi yếu già, mà lòng ham sống chưa hay nấm mồ gần bên cạnh. Ai ai cũng lo trau chuốt tưng tiu gìn giữ mảnh hình hài cho sung sướng mà lại quên gìn giữ chơn tánh với bổn căn. Gặp lúc loạn ly, thế thời tai biến, lo chạy đó chạy đây để tìm đường an ổn cho chính thân mình và cho toàn gia quyến, nhưng nào hay duyên nghiệp đưa đẩy về đâu. Có biết đặng mỗi người trong gia quyến đó đồng căn đồng kiếp, đồng phúc đồng duyên, hay là phải nghiệp ai nấy gánh!
Trong cảnh tang thương [7] sắp đến, tài cán [8] cũng khoanh tay để nhìn luật trả vay cùng nghiệp duyên vay trả.
Dẫu bôn ba [9] hối hả cũng khó tránh được lưới trời.
Luật công bình bao quát khơi khơi,
Cân công lý dễ mấy tay phàm chen sửa đổi.
Mãi bảo vệ tấn tuồng giả dối,
Từ giả nầy liên tục những cái giả kia.
Tham, sân, si tạo mãi, quê cũ khó mong về,
Hỷ, lạc, ái, ố, cứ quanh quẩn chốn sông mê đành lặn hụp.
Vung trời đã úp, tài giỏi khó thoát ra,
Tuy rộng quát bao la, nhưng một mảy hào không sơ lọt.
Khi biết được đâu là giả, đâu là thật,
Thì sự còn sự mất chẳng màng chi.
Chỉ e cho chơn tánh bị loạn ly,
Lòng hoảng hốt chẳng biết đường ngay cùng khúc khuỷu.
Mãi tham vọng giả trần càng bận bịu,
Kiếp luân hồi lên xuống xuống lên,
Quanh quẩn quẩn quanh như miệng chậu kiến bò,
Không lối thoát để gặp đò Tạo Hóa.
Lo là lo tâm hồn sa đọa,
Lo là lo vấp ngã bởi lợi danh,
Sợ e cho mất hẳn tính lành,
Quên căn cội để thân hành về chốn cũ.
Cất tiếng kêu nữ nhi, con còn mê ngủ,
Giấc mộng huỳnh [10] sớm thức tỉnh hồi tâm,
Nghe chuông linh khi bổng lúc trầm,
Đờn Mẹ khảy tri âm mà ghi dạ.
Đường công quả khá tua [11] hối hả,
Cùng chị em giục giã mau lên,
Kìa nạn tai tới tấp kề bên,
Sao còn ở bấp bênh dùn thẳng!
Rủi con trẻ quên lời Mẹ dặn,
Nghiệp oan khiên mãi tạo tơ vương,
Dẫu lòng Mẹ đây từ ái xót thương,
Nhưng con thiểu đức [12] làm sao cứu rỗi.
Do con trẻ sớm toan tự hối,
Tự cứu mình chớ ỷ lại Trời cao,
Từ dưới trên Bắc Đẩu, Nam Tào,
Gìn công luật [13] khôn hề sửa chữa.
(…)
Các con đã tỏ ra người có đức độ, có hạnh tu, có chí biết hy sinh vì đạo nghĩa. Các con cần học, học thêm những điều còn thiếu sót. Hãy quý trọng hiền nhân. Hãy đãi ngộ hiền tài. Hãy học đòi theo hàng quân tử. Thấy người hay phải kính nhường khiêm cung mà học hỏi. Tự thấy mình thiếu sót phải phục thiện tùng năng.[14] Đó là những đức tính cao đẹp trong bước thành công, trên đường phổ thông giáo lý.
Vậy các con hãy thành tâm tiếp điển Giáo Tông Đại Đạo. Mẹ ban ơn lành các con. Mẹ hồi Diêu Điện. Thăng.
Đức DIÊU TRÌ KIM MẪU VÔ CỰC TỪ TÔN
Thiên Lý Đàn, 15-4 Ất Tỵ (15-5-1965)




[1] Bòn công: Bòn mót công quả, nhặt nhạnh từng chút mảy mún, không bỏ sót một cơ hội làm công quả nào cả, dù nhỏ.
[2] Tôn tử 孫子: Cháu con.
[3] Hậu lai 後來: Tương lai 將來, mai sau (in the future).
[4] Phù sanh (sinh) 浮生: Kiếp sống trôi nổi, bấp bênh, tạm bợ.
[5] Thiều quang 韶光 Thời gian trôi qua (a passing time) Thời gian một ngày.
[6] Quang âm 光陰: Thời gian (time).
[7] Tang thương 桑滄: Nói tắt từ thành ngữ thương hải [biến vi] tang điền 滄海[變為]桑田: Biển xanh biến thành ruộng dâu, ám chỉ biến cố (thay đổi lớn lao) ở đời; cùng nghĩa với cuộc dâu biển hay biển dâu (life’s vicissitude).
[8] Tài cán 才幹: Tài giỏi, có trình độ và khả năng làm việc (competent).
[9] Bôn ba 奔波: Vất vả đi đó đi đây, vội vã chạy đầu này đầu kia để lo toan công việc (to rush about, to be constantly on the move).
[10] Giấc mộng huỳnh (Hoàng lương mộng 黄粱梦)Hoàng lương là hạt kê màu vàng. Theo Chẩm Trung Ký của Thẩm Ký Tế (đời Đường, Trung Quốc), ngày xưa có anh học trò nghèo tình cờ gặp đạo sĩ tại nhà trọ. Anh luôn miệng than thở về cảnh nghèo. Bấy giờ chủ quán đang nấu cháo kê. Đạo sĩ lấy trong tay áo ra một cái gối, bảo anh kê đầu lên, mọi việc sẽ như ý. Anh làm theo, liền ngủ say, rồi nằm mơ thấy cưới vợ giàu xinh đẹp, nết na. Anh làm quan, các con khôn lớn, thành đạt. Anh sống nhàn nhã, thọ hơn tám mươi tuổi. Khi tỉnh mộng, anh thấy vẫn đang ở trong nhà trọ, nồi cháo kê vẫn chưa chín. Giấc mộng huỳnh, mộng hoàng lương, giấc kê vàng có nghĩa là ảo mộng, mơ tưởng viển vông, không thể thực hiện được.
[11] Tua: Nên (do chữ Hán là tu ). Khá tua (Khả tu ): khá nên, hãy nên.
[12] Thiểu đức 少德: Thiếu đức, ít đức (virtueless).
[13] Công luật 公律: Luật công bình, không thiên vị.
[14] Phục thiện 服善: Nghe theo điều tốt, điều phảiTùng năng 從能: Theo ủng hộ người có tài (đừng ganh ghét, xa lìa họ).
HUỆ KHẢI & LÊ ANH MINH hiệp chú


TÂM NIỆM
Trách nhiệm của người hướng đạo hiện thời rất nặng nề, rất cam go, nhưng trên cõi vô thường này là cõi tạm, mọi việc đều tạm hết. Có mưa nào mà chẳng tạnh, có nắng nào mà không dịu lúc hoàng hôn, có đêm dài nào mà không nhường lại cho ánh bình minh ban mai xán lạn.
Nhưng lúc giao thời cũng phải trải qua những trận mưa to, những cơn nắng cháy, những đêm dài âm u. Phải bình tĩnh sáng suốt nhận định đường lối mà tiến thân. Đừng bôn chôn nóng nảy. Đừng khiếp đảm hoang mang. Phải khoan dung tha thứ. Phải trầm tĩnh bình tâm như dòng nước mãi mãi luân lưu trong chỗ luân lưu, vượt qua những thác những gành, những khe những rạch quanh co uốn khúc ngoằn ngoèo từ thấp đến cao, chỗ lồi, chỗ lõm, luôn luôn phải giữ tánh chất của nước.
Nước luôn luôn đem lại mát mẻ cho người đời, sạch sẽ cho muôn dân, không hờn trách những người ngăn đắp, không phiền giận những người câu thúc vào cái món đựng nó dài dẹp, tròn vuông. Luôn luôn phải giữ nguyên thủy của nó là nước. Dầu chặt cũng không đứt, dầu bứt cũng không rời, dầu phơi cũng không khô, dầu đốt cũng không cháy. Đó là sứ mạng của người hướng đạo, phải lưu ý noi theo.
Đức ĐÔNG PHƯƠNG CHƯỞNG QUẢN
Thánh tịnh Ngọc Minh Đài
15-6 Mậu Thân (10-7-1968)