Thánh giáo
MAY GẶP
THẦY RÁN SỨC MÀ TU
Trung Hưng Bửu Tòa (Đà Nẵng)
ngày 01-7 Ất Tỵ (Thứ Tư 28-7-1965)
THI
BẢO đi bảo lại cũng còn nguyên
THỌ pháp thừa ân gắng chí bền
THÁNH quả ngày về Thầy Mẹ thưởng
NƯƠNG theo quyền pháp mạnh mau lên.
Bản Nương chào mừng chư
Thiên ân, chư đạo tâm nam nữ. Bản Nương xin mời an vị.
BÀI
Trải mấy hồng ân cao đã rưới
Khuyên đạo tâm trên dưới đồng tâm
Từ đây ai cũng chỉ chăm
Dặn lòng trong sạch để cầm pháp tu.
Gắng, gắng nữa công phu, công quả
Gắng, gắng thêm ơn trả nợ đền
Chung cùng lớn nhỏ tiến lên
Quyền cao vị xứng Ơn Trên đợi chờ.
Nếu, nếu ai còn ngơ còn ngẩn
Biết, biết ai còn giận còn hờn
Ghé nhà thăm viếng, nhắc khuyên
Để mà cởi mở oan khiên cho người.
Những lời cũ đừng bươi đừng móc
Những thù xưa nên cắt nên thôi
Tinh thương chung sửa đắp bồi
Giới quy, hành đạo trau dồi cho cao.
Cùng một Đạo, đồng lao cộng khổ ([1])
Rủi bề nào đừng đổ thừa ai
Việc nhà việc đạo hai vai
Cho cân cho xứng mới tài mới khôn.
Làm sao cứu phần hồn giải thoát
Làm sao đừng lầm lạc, đọa sa
Bên kia bờ giác mau qua
Để cùng Thầy Mẹ, chúng ta sum
vầy.
Thương phận gái đọa đày nhiều kiếp
Gặp hội này có dịp thoát thân
Trần duyên cởi mở, buông lần
Con khôn cháu lém chia phần nó lo.
Đừng mến của bo bo giữ chặt
Chớ mê đời mà gặp khổ đau
Dầu cho quyền quý sang giàu
Vô thường ([2]) khi đến, đem nào
được theo.
Rủi nằm trong cảnh nghèo vận túng
Cũng đừng nên lạm dụng đa đoan
Số phần vinh nhục phải mang
Nhân nào quả nấy, tính toan sẽ thành.
Nghèo xách mủng ([3]) chạy quanh cầu cạnh
Giàu những trò kiêu hãnh chẳng kiêng
Nghèo kia một gánh não phiền
Giàu kia một mối tiền khiên sau này.([4])
May gặp Đạo lo xây công đức
May gặp Thầy rán sức mà tu ([5])
Đừng toan kết oán gây thù
Hỏa lò nguyên tử khó bù được đâu.
Ngày sắp đến, năm châu chết chết
Ngày sắp đây, hết hết không còn
Dầu cho đại địa,([6]) núi non
Cũng tiêu cũng đổ cũng mòn, lựa thân.([7])
Chết chết chết, mười phần còn một
Nguy nguy nguy, cùng tột chỗ nguy
Nước dâng lửa biển đó đây
Bom rơi đạn lạc Đông Tây nhộn nhàng.
Muốn tránh thân,([8]) không đàng mà chạy
Biết ăn năn, có lạy cũng rồi
Này này, ớ chị em ơi!
Trời che đất chở mới ngồi được yên.
Tu, tu đi, cho siêng cho lẹ
Tu, tu đi cho Mẹ xin giùm
Tu đi mới thoát miệng hùm
Tu đi mới thấy gông cùm hỏa khanh.([9])
Chị em phải cho lanh cho tỉnh
Cho chị em biết lịnh Trời rao
Họa tai có thoát chỗ nào
Chui trong hang thẳm, nó vào như không.
Ngày gấp rút nghĩ dông ([10]) chi nữa
Việc đáo đầu dựa cửa trần ai ([11])
Phát tâm sám hối từ đây
Đặt thân trong Mẹ,
họa may an toàn.
Nữ phái còn
nghinh ngang lắm ả
Nữ phái còn rời
rã lắm ai
Còn đương chưng
sắc khoe tài
Còn chơi ca kịch,
bạc bài không thôi.
Còn ăn không ngồi
rồi, nói nhảm
Còn ỷ thân, cậy
bám vào người
Quỳ hương cúng
nước biếng lười
Tụm năm tụm bảy
nói lời bâng quơ.
Sao không quý
ngày giờ vàng bạc
Sao không lo tuổi
hạc chiêm bao ([12])
Giới quy chẳng
lấy làm hào ([13])
Sân si cứ thích bước vào mà chi.
Xin chị em từ bi, tha lỗi
Vì nóng lòng cho hội lập công
Vì thương nên muốn khai thông
Để lời hơi quá, mích lòng chị em.
Chư tu sĩ phải nên lập hạnh
Học và tu cho mạnh mẽ coi
Đứng đi đứng đắn hẳn hòi
Đừng ganh ố ([14]) bạn, đừng đòi người qua.([15])
Có sai, mau ăn năn sám hối
Có lỗi, mau cải đổi gấp đi
Giữa nhau phải kính phải vì
Đừng lời lẽ với ý lì nghịch ngang.
Chị em như một tràng chuỗi hạt
Lấy tình thương mà cột giữ nhau
Chung quanh đạo hữu, đồng bào
Trông ra cũng đẹp, trông vào cũng xinh.
Đây chị em, lấy tình mà dạy
Xúm xít nhau đặt lại vấn đề
Tình xưa, chị ấy chưa về
Chưa về nhưng một lời thề chớ khinh.
Từ hạnh giới, sửa mình đứng đắn
Vâng lời trên, khi dạy khi bày
Lễ nghi nghiêm chỉnh trong ngoài
Bớt lời vô ích, đừng sai luật điều.
Trung thành bạn, thương yêu nghe dặn
Đặt lòng tu hứa hẹn từ đây
Chị em hàng ngũ dựng xây
Trước sau có bạn có Thầy giúp cho.
Chánh Trị Sự chăm lo đôn đốc
Phó và Thông ([16]) phải dốc sức vào
Xã nào xã ([17]) nấy được cao
Pháp quyền bao bọc, thành rào chở che.
Tuyệt ([18]) xin đừng còn phe còn phái
Tuyệt xin đừng kình cãi bất thông
Xây xong sơ bộ đại đồng
Được vầy thì Mẹ vui lòng cho con.
(. . .)
Tai biến đến, không lâu mấy nữa
Thương chị em chưa sửa kịp ngày
Rủi mà thấm đắng dầm cay
Nỡ nào nhắm mắt bịt tai cho đành.
Chị em phải chạy quanh cho kịp
Thúc giục nhau đón kịp hồng ân
Trải lòng thương mấy xa gần
Dẻo mềm với bạn, ân cần nhủ khuyên.
Đừng lớn giọng, bạn phiền bạn trách
Mà tình thân bị rách bị mòn
Thiên ân nhiệm vụ được tròn
Công này phải lượm phải bòn dài lâu.
Bản Nương xin chào chung.
([2]) vô thường 無常 (impermanent;
death, passing away): 1/ Không bền vững lâu dài. 2/ Cái chết. – vô thường đại quỷ 無常大鬼 (the demon of death): Quỷ vô thường, thần
chết; ám chỉ cái chết. Vô thường đại quỷ
bất kỳ nhi đáo. 無常大鬼不期而到. Quỷ vô thường không hẹn mà đến. (Ý nói cái chết đến bất ngờ,
không ai biết trước.) Đại Bát Niết Bàn
Kinh 大般涅槃經 có câu: Vô thường đại quỷ tình cầu nan thoát. 無常大鬼 情求難脫. Hết lòng cầu xin cũng khó thoát được thần chết.
([4]) Câu này ý nói: Ngày
nay nếu lạm dụng sự giàu có mà gây tội lỗi thì đời sau sẽ chịu quả báo xấu.
([11]) Câu này ý nói:
Ngày tận thế đã cận kề lắm rồi. – đáo đầu 到頭 (to the
end of sth, at the end of sth, in the end, coming to an end): Rốt cuộc,
chung cuộc, đến lúc kết thúc.
([12]) Câu này ý nói:
Sao không lo lắng rằng tuổi đã già tức càng gần cái chết (mạng sống như chiêm
bao ngắn ngủi).
([13]) Câu này ý nói:
Không lấy giới quy để bảo vệ mình an toàn, khỏi phạm lỗi. – hào 壕 (trench): Hào sâu đào quanh thành để bảo
vệ thành.