Thứ Bảy, 4 tháng 1, 2020

THƠ VĨNH AN (Đạo Uyển 33 / Xuân 2020)


EM VỀ
Em về cố quận xa xôi
Nơi đây để lại chân trời hư không
Mùa đông xuống núi lạnh lùng
Mù sương che khuất một dòng sông trôi.
VĨNH AN
(Những vần thơ ngày cũ)
DẤU XUÂN
Nhà tôi vườn trước vườn sau
Đêm nằm nghe tiếng mưa rào qua sân
Xuân vào để lại dấu chân
Xuân ra khắp cõi hồng trần em đi.
Gió xuân vẫn thổi đầy nhà
Dáng em ngày cũ chiều tà liễu nghiêng
Nhạc sầu này tiếng chim khuyên
Bước chân em vẫn động riêng cõi lòng.
VĨNH AN (Tuổi xuân em)
TIẾNG XUÂN
Đường sen ngõ trúc vắng teo
Ngập ngừng đứng lại một chiều mây qua
Tiếng nào như thể vô ưu
Thở trong lá nõn nằm ru trên cành
Tiếng nào như tiếng vô thanh
Chỉ người tĩnh lặng mới thành tiếng xuân
Nắng reo trong trái tim lành
Giậu thưa hoa hát giữa cành lời yêu.
VĨNH AN (Tuổi xuân em)
KHÔNG LỜI
Em đi không để lời buồn
Một mình anh đứng giữa vườn sắc-không
Thu pha trời tím đêm đông
Lá rơi như tiếng khóc thầm em đi.
VĨNH AN (Tuổi xuân em)