Thứ Bảy, 4 tháng 1, 2020

THƠ ĐỖ THỊ KẾT (Đạo Uyển 33 / Xuân 2020)

GIẬT MÌNH
Đã đến một ngày chẳng đợi trông
Sớm chiều bề bộn thuốc tây đông
Tác dụng tra hoài không nhớ nổi
Lịch đã lên rồi có tựa không
Đã có một ngày giữa nắng trưa
Bến quê ai gọi chủ đò đưa
Không gian đâu phải thời gian ấy
Đã quá xa rồi chủ khách xưa
Có những quãng đường chẳng nhớ ra
Dẫu bao sương gió sáng chiều qua
Ngẩn ngơ thấy lối về trăm ngả
Ngỡ đến nơi rồi sao vợi xa
Đã lúc mắt mờ chân mỏi đây
Thực hư hư thực khoảng vơi đầy
Tỉnh giấc, giật mình bao ngơ ngác
Trăng soi hay điện sáng nơi này?
ĐỖ THỊ KẾT

NGÀY VẪN MỚI
Xin nâng niu từng giọt sương, ngọn cỏ
Cánh hoa tươi khoe sắc sớm mai hồng
Trời cao xanh người thơ thới ngắm trông
Chim ríu rít reo ca từng ngày mới
Ngày đã tới, ngày đang và mãi tới
Từng phút giây , từng hơi thở giữ gìn
Sông vẫn chảy, vẫn tiếp dòng sông chảy
Giữa oi nồng con nước vẫn trong xanh.
ĐỖ THỊ KẾT