Diêu Trì Bửu Điện (thánh
thất Bình Hòa)
Hợi thời, 15-8 Giáp Dần (Thứ Hai 30-9-1974)
Thông
công: Bộ phận Hiệp Thiên Đài
Cơ Quan Phổ Thông Giáo Lý Cao Đài Giáo Việt Nam. Pháp đàn: Chơn Tâm. Đồng tử: Hoàng Mai. Độc giả: Hồng Mai. Điển ký: Ngọc Kiều, Hồng Cẩm, Kim Nhung, Lập Hạnh.
THỂ LIÊN TIÊN NỮ
Chị mừng các em nam nữ. Đức Mẹ sẽ đến ban ơn cho các em vui
lòng sau một năm dài hành đạo. Chị đến trước giây phút để đôi dòng viếng thăm
và dặn dò các em nghiêm thiết ([1]) đàn
tràng tiếp nghinh Đức Mẹ. Trong lúc đó sẽ có chư Tiên Nương, Thánh Nữ, Thần Nữ
theo chầu trọng thể.
Nhân tiết thu về, Chị ghi lại đây đôi dòng để tâm sự và tặng
các em hiền nữ.
Các em ôi!
Mạch lòng
không gợi vẫn trào tuôn
Chí đạo
vượt lên vòng chật hẹp
Bủa khắp
trần gian chỉ một nguồn.
Khoác vai
tuồng
Gióng
tiếng chuông.
Chuông
linh tỉnh thức mộng đời
Chơn thành
gởi tấm tình thương
Đôi vai
đời đạo đảm đương gánh gồng
Từ Mẫu giá lâm. Chị tạm biệt các em, hẹn còn tái ngộ. Chị xin
xuất ngoại tiếp giá. Lui.
TIẾP ĐIỂN
DIÊU TRÌ KIM MẪU VÔ CỰC TỪ TÔN
Mẹ mừng các con nam nữ.
NGÂM
Mây thu
biến ánh trăng mờ
Trời thu
ảm đạm bao giờ rạng đông
Nương cơ giáng
điển đôi dòng viếng thăm
Thương con
giữ vẹn chữ tâm
Mây thu
còn lúc đổi dời
Lòng con
sao khỏi những hồi xuyến xao
Nạn đời
còn lắm khổ đau
Vì đời sứ
mạng con nào rảnh đâu
Dang tay
bắc những nhịp cầu
Mới là
đáng kiếp nhân sinh
Miễn lễ. Các con đồng an tọa.
Hỡi các con! Mẹ là Mẹ của các con. Mẹ
đã lo cho con gái thì cũng lo cho con trai. Vậy các con thành tâm nghe Mẹ dạy.
Các con ôi! Một năm hành đạo giúp đời, một năm kinh nghiệm
thế thái nhân tình,([19]) một năm tự tu tự tiến,
và cũng là một năm các con trui rèn ý chí kiên nhẫn, trì thủ ([20]) để dọn mình tiến lên nấc
thang cao hơn. Mẹ mừng khi nhìn thấy các con của Mẹ đã ý thức thế nào là tu
thân lập hạnh, thế nào là bồi công lập đức, thế nào là sứ mạng thế Thiên hoằng đạo,
và lãnh hội ít nhiều đạo lý trong Hội Bàn Đào ban trao bí pháp.([21]) Ít nhứt cũng là phải
vậy. Mẹ không mong gì hơn là thấy các con được giác ngộ. Có giác ngộ, con mới
tự khoác lên cho mình một trách nhiệm trước Thượng Đế, trước nhơn sanh. Đó là
thế Thiên hoằng đạo độ nhơn sanh.
Nhơn sanh có hiểu Đạo, sống theo lẽ Đạo, mới mong cải tạo tư
tưởng, tránh gây điều oan khiên nghiệp chướng,([22]) chẳng những làm trở ngại
bước tiến tha nhân,([23]) mà lại tự vùi lấp chơn
như bổn giác của mình trong chốn mê đồ khổ hải.([24])
Có giác ngộ, con mới phân biệt được điều nào là chơn, điều
nào là giả, để con khỏi phí thì giờ ôm chầm cái giả mà buông thả cái chơn. Có
giác ngộ, con mới phân biệt điều nào là tạm thời, điều nào là vĩnh cửu, để con
khỏi mất thì giờ bám víu tạm thời mà buông trôi vĩnh cửu.
Vì khả năng giác quan của các con có giới hạn, vì khả năng lý
trí của các con có giới hạn, nên các con chỉ biết một mà không biết hai. Các
con chỉ biết những gì trong cõi dục giới ([25]) mà các con không biết
những gì trong cõi vô sắc giới.([26]) Thế nên sự giác ngộ là tối
cần cho các con. Khi cần nhập thế giúp đời để làm bổn phận vi nhân thì con chạy
ra thế giới bên ngoài hữu vi hữu tướng. Khi cần tự tu tự tiến con lại trở vào
thế giới bên trong để nuôi dưỡng nguồn sống tâm linh. Chỉ có nguồn sống này mới
giúp các con đạt đến chân hạnh phúc, và chỉ có nguồn sống này mới khả dĩ giúp
con thông thiên đạt địa, chứng quả bồ đề, siêu sinh liễu tử mà thôi.
Các con ôi! Không gian vô biên, thời gian vô tận, đạo lý thậm
thâm,([27]) kinh điển vô số, pháp
môn vô lượng.([28]) Với một kiếp ngắn ngủi,
các con làm sao thông đạt! Các con hữu duyên hữu phúc khải ngộ Tam Kỳ Phổ Độ
đại ân xá, Phật Tiên, Thánh Thần thường xuyên dẫn dắt, chỉ nẻo tắt tránh đường
quanh. Chỉ chờ các con chí kỉnh chí thành, tu hành chơn chánh. Gieo giống chi
gặt liền giống ấy. Cảm vật nào vật đó ứng cho. Tu theo Phật Trời được độ dẫn
đến hư vô, mê theo ma quỷ bị dắt đến tam đồ lục đạo.([29]) Có hoa sen nào không trổ
trên bụi sen? Có trái khế nào không kết trên cây khế? Có vườn nho nào không trổ
trái nho? Có liếp đậu nào không trổ bông và trái đậu? Có quả lành nào không hồi
hướng cho kẻ gây nhân lành? Có quả dữ nào không trở về cho kẻ gây nhân dữ?
Các con cố gắng kiên trì tu thân lập đức, hành đạo giúp đời.
Thành không kiêu, vấp không nản. Chuyên nhứt hướng thượng,
thanh cao tinh ròng. Ngày đêm không xao lãng. Hay không tự mãn,
dở chẳng tự ti. Cố gắng không ngừng. Mưu cầu lợi chúng ích
dân. Phật Tiên đắc đạo cũng thế. Thánh Hiền được hiển cũng thế. Người trước
viên thành ([30])
cũng thế. Kẻ sau đắc quả chắc rồi cũng thế.
Phật Tiên rọi đuốc chỉ đường, đạt đến cùng không đều do con
trẻ. Hãy nhìn ở thân, đừng nhìn ở ngoại. Có ăn mới no, có ngủ mới khỏe, có tu
mới đắc, có hạnh mới thành. Lý tuy đơn giản, nhưng muôn đời, đời vẫn tụng.([31])
(...)
Con ôi! Những đứa con hiếu thảo trung kiên thì đối với nhiệm
vụ nào cũng quan trọng và tận tâm lo lắng. Còn con nào chỉ lãnh chức vụ cho có
chức vụ, không lưu tâm đến tinh thần trách nhiệm thiêng liêng, dầu chức nhỏ lớn
gì cũng không lợi ích cho ai. Âm đức mờ mờ bên trong không làm thỏa
mãn những đứa ham danh mến lợi. (...)
Các con tân ban chấp hành Nữ Chung Hòa nghe Mẹ dạy: Mẹ thấy
các con vì nhơn sanh hành đạo quên mình. Lớp bận rộn gia đình, lại hay ốm đau
bệnh tật, nhưng tinh thần con vẫn vững vẫn cao, là điều Mẹ mừng.
Con ôi! Nhà nghèo mới hay ([32]) con thảo. Thế giới hòa
bình, nhơn loại an ổn thì con đâu có cực khổ như ngày nay. Quan Âm Bồ Tát và
chư Thánh cùng Thánh Trưng Vương là những vị hộ trì giúp đỡ các con hoàn thành
sứ mạng.
(...)
Mẹ ngợi khen các con Nữ Chung Hòa tại thánh thất Bình Hòa.
Các con tích cực hành đạo đúng tinh thần Nữ Chung Hòa, làm vẻ vang cho họ đạo, thánh
thất. Dầu với sức yếu tài sơ, nhưng tâm đạo của các con Mẹ đã ghi vào bảng
ngọc. Sau khi bầu lại Ban Nữ Chung Hòa xong, Mẹ sẽ ban ơn cho các con thêm nữa.
(...)
Mẹ cũng ban ơn chung các con Ban Nữ Chung Hòa Bạc Liêu. Hãy
lo thực hành lời dạy của Bồ Tát để các con tự cứu lấy các con và giúp đời cơn loạn
ly nghe các con!
(...) Lo bầu lại Ban Nữ Chung Hòa Cần Thơ. Mẹ sẽ ban ơn sau,
ngày sắp đến.
Các con chuyển lời Mẹ đến các Ban Nữ Chung Hòa Ngọc Linh thánh
tịnh, Vĩnh Nguyên Tự và Huỳnh Quang Sắc rằng Mẹ ban ơn và hộ trì cho các con,
và các con ráng tiến hành đạo sự. Mẹ mong rằng mùa thu sau sẽ được thấy công
quả đạo đức các con ghi đầy trên bảng ngọc.
Riêng về Nữ Chung Hòa Tam Thôn Hiệp và Lộc Ninh còn trong
tình trạng khó khăn, tạm gác lại, chờ cơ hội các con lập
công quả thêm.
Mẹ cũng nhắc các con về Ban Nữ Chung Hòa Chiếu Minh Ẩn Giáo
thành lập đúng lúc, nhưng chưa hoạt động vì chưa được sự giúp
đỡ của các con.
Cũng lưu ý các con là nơi nào có thiện chí học đạo bồi đức
lập công, con nên sốt sắng giúp đỡ. Trong khi các con nguyện cầu sự ủng hộ của
Mẹ, của Thiêng Liêng giúp cho các con hoàn thành sứ mạng mà con không nắm lấy
cơ hội lập công thì biết làm sao đây!
Con ôi! Cái thất bại to tát nhứt không phải là thất bại việc
làm, mà là không thực hiện đúng mức. Như một năm qua, các con có thực hiện được
lời Mẹ dặn đâu! Từ nay các con bình tâm lo sắp xếp lại, phân công phân nhiệm
rành rẽ. Chẳng những bớt chật vật cho các con mà còn lợi cho nhân sanh nữa.
Trung thu này Mẹ cũng ban ơn cho các Ban Chấp Hành Nữ Chung
Hòa các nơi để khích lệ tinh thần tu tiến của các con.
(...)
Huệ Chơn, Thanh Vân! Từ thuở nhỏ, hai con đã có tâm mộ đạo tu
hành và hành đạo giúp người không nệ khổ nhọc, không cầu vụ lợi. Cho đến ngày
nay độ dẫn được con cháu, và nhờ Từ Quang Tiên Nữ nguyện cầu, nên Mẹ ban hồng
ân cho Phạm Thị Nhị là thân mẫu con được siêu thoát hồng trần vào cõi thanh
tịnh lập thêm công đức để giác linh minh thánh, chứng quả vô sanh. Các con
thành tâm thọ sắc:
- Thừa Ngọc Hư Cung sắc ban Ngọc Chỉ ân tứ Phạm
Thị Nhị sanh tiền thiện tâm thủ đạo,([33])
vô tác ác nghiệp,([34]) tự hậu ([35]) tử tôn tu trì bồi công
lập đức.
- Chiếu thử ân phong Bảo Hiền Thần Nữ, trấn tại
thôn Nhơn Nghĩa tam niên, độ dân tế chúng ([36]) hồi đầu hướng thiện.([37])
Này các con ái nữ! Những lễ phẩm Hội Yến Bàn Đào do những bàn
tay khéo léo của các con tạo thành, Mẹ cùng Phật Tiên đã chứng và ban ân. Các
con chia nhau đồng hưởng từ lớn đến nhỏ. Các con nên nhớ giữ hạt giống đào tiên
trong tâm điền ([38]) nghe con.
Hỡi các con nam nữ!
NGÂM TIẾP
... Thánh nhân vui cái của đời an vui
Thương con
lòng Mẹ khôn nguôi
Mừng con
đã biết nếm mùi vị ngon
Chờ con
hoằng đạo chờ con đắc thành
Nguyệt mờ
vì áng mây tranh
Nhưng lòng
hiếu tử cao thanh bảo tồn
Chọn cành
mới gọi chim khôn
Chọn đường
tu học là con thảo hiền
Từ trung
ương đến các miền hậu phương
Gió thu
gởi tấm tình thương
Trau dồi bổn giác chơn như
Bàn Đào Mẹ
bố điển linh
Cho con
vui hưởng chung tình cùng nhau
Ban ơn con
trẻ khẩn cầu
Thu này
còn những thu sau nhớ về
Vào đời
đừng lạc bến mê
Rồi đành
lỗi ước vong thề thiêng liêng
Thế gian
hành đạo, cõi thiên Mẹ về.
Thăng.
([3]) sông
Gianh: Xưa tên là Linh Giang, khởi nguồn từ vùng núi phía Tây tỉnh Quảng
Bình, chảy ra biển tại cửa Gianh và dài khoảng 160km. Thời Trịnh-Nguyễn phân
tranh, sông Gianh là ranh giới giữa Đàng Trong và Đàng Ngoài (1570-1786). Đàng
Trong tính từ sông Gianh trở vào Nam, thuộc Chúa Nguyễn. Đàng Ngoài tính từ
sông Gianh trở ra Bắc, thuộc Chúa Trịnh.
([29]) tam đồ 三途: Ba đường ác (tam
ác đạo) để trừng phạt các hồn, là hỏa đồ (hồn ở địa ngục, bị thiêu
đốt); đao đồ (hồn làm ngạ quỷ, chịu cảnh đói khát và đao kiếm hành hạ); huyết
đồ (hồn làm súc sinh, bị người hay thú khác giết hại để làm miếng ăn).
lục đạo 六道: Sáu nẻo luân hồi. Phật dạy rằng chúng sinh tùy theo quả lành hay quả ác do bản thân
gây tạo mà lúc tái sinh sẽ chuyển kiếp vào một trong sáu nẻo là thiên (cõi
trời); a tu la; nhân (người); địa ngục; ngạ quỷ
(quỷ đói); súc sinh (thú vật). Ba đường sau là đường ác (tam đồ, tam
ác đạo).
ngọc thố 玉兔: Thỏ ngọc, mặt
trăng, âm, khí, dược, thân, diên, khảm, phương bắc, v.v...
lò cừ: Cái lò lớn (cừ 渠: lớn), ám chỉ thân con
người dùng làm lò vạc (lô đỉnh 壚鼎) để nấu thuốc luyện kim đơn (tịnh luyện). Trong
thân người, đầu là đỉnh, bụng là lô. Lúc vận hành châu thiên thì Nê Hoàn là
đỉnh, Đan Điền là lô.
Nói kim ô, ngọc thố, lò cừ tức là nhắc đến lẽ nhiệm mầu của
đạo pháp trong thân tứ đại mà con người có thể ứng dụng để luyện âm dương, thần
khí, v.v... (tức là hiệp kim ô, ngọc thố về một chỗ) tạo thành kim đơn (tức là
đạt được trường sinh bất tử, thoát vòng sinh tử, đắc đạo...).