Thứ Năm, 8 tháng 9, 2016

ĐĐVU 19 / HẠC TRẮNG NGÀY XƯA / Nhạc và lời: Thiện Quang

Để tưởng niệm chư Tiền Khai Đại Đạo.
PHẦN I. CÁNH HẠC TRÊN QUÊ HƯƠNG
Hò ơ ơi... Hò ơ ơi... Xuân hạ thu đông có cánh hạc trên núi sông. Núi cao sông dài, Nam bang Cao Đài, cánh hạc ngày xưa về đây đắp xây Đạo Thầy.
Quê hương núi cao sông dài, Nam bang đắp xây Cao Đài, có cánh hạc ngày xưa nơi đây; những cánh hạc về đây, hạc trắng... Cánh trắng bay giữa phong trần, một đời sứ mạng Thiên ân, ngàn xưa tâm chí hiến dâng, xuôi ngược nơi thế gian bao lần.
PHẦN II. SỨ MẠNG
Đoàn hạc trắng đến thế gian cùng Thầy, dụng Nam bang, Đạo Kỳ Ba phóng khai. Đại ân xá, cứu muôn loài từ đây. Đuốc Cao Đài thắp sáng cả Đông Tây.
Thương núi sông ngàn năm mãi u sầu, thương giống dân ngàn năm giữ đạo mầu, Cha đến đây đem sứ mạng truyền ban, cho nước Nam khai hội Niết Bàn.
Thương thế gian chìm trong những đêm trường, thương chúng sanh khổ đau kiếp vô thường, theo bước Cha khai mở đường Kỳ Ba, cho ánh Đạo Trời hạ nguơn sáng soi.
PHẦN III. VĨ NGHIỆP
Dương Đông, Vĩnh Nguyên, Nam Thành, Tây Ninh bát ngát đất lành. Ai đi gieo giống Cao Đài, cho sông núi này còn mãi.
Thiên ân sắt son chung lòng, gương cao văn hiến Tiên Rồng, uy linh chính khí Lạc Hồng, hy thân đắp xây đại đồng.
Ngày xưa trôi xa rồi, người xưa đi qua rồi, còn đây chí đại đồng, như trời đất mênh mông; Đài Cao xây con người, tình thương xây nhân loại, là tâm chí tiền bối, ta nguyện theo bước chân.
Đi theo bước chân uy hùng, năm châu bốn biển vẫy vùng, nơi đâu chưa biết Cao Đài, Nam bang cánh hạc còn bay; bay qua núi cao biển rộng, dang tay nối những tấm lòng, nhân gian chung hưởng ân hồng, thiên thu chúng sanh đại đồng.
PHẦN IV. HOÀI BÃO
Quê hương núi cao sông dài, Nam bang đắp xây Cao Đài, có cánh hạc ngày xưa nơi đây; những cánh hạc về đây, hạc trắng... Cánh trắng bay giữa phong trần, một đời sứ mạng Thiên ân, ngàn xưa tâm chí hiến dâng, xuôi ngược nơi thế gian bao lần.
ĐOẠN KẾT
Chung tay đắp xây nhân hòa, năm châu cũng chung một nhà; cũng một Thầy, một Đạo, một Cha; cũng huynh đệ trời Âu biển Á; Đông Tây tuy khác sơn hà, Bắc Nam dẫu gần dầu xa, trắng đen tuy nhiều màu da, một tình thương, một Thầy, một Cha, một tình thương, một Thầy, một Cha.